Hai má Thư Thời đỏ bừng, từ cổ đến tai cũng đỏ hết cả lên, nằm ườn ra bàn: "Gọi, gọi đại mỹ nhân... hức, gì mà không nghiêm chỉnh chứ!"
Liêu Hàng nhất thời im lặng, anh cũng không nghe ra nghiêm chỉnh chỗ nào.
Quên đi, dù sao cũng không thể để cho cậu uống tiếp nữa, nếu không thì cũng chẳng biết sẽ lại như thế nào.
Liêu Hàng trực tiếp ra ngoài tính tiền, sau khi trả tiền xong định đưa Thư Thời trở về.
Nhưng anh chỉ vừa nhấc một bên vai của Thư Thời lên đã bị cậu hất ra.
Thư Thời bấu lấy cái bàn, không chịu đi: "Không được, hôm nay tui nhất định phải hỏi cho rõ-- hức! Anh nhanh gọi đại mỹ nhân đến đây..."
Liêu Hàng dỗ cậu: "Ở đây không có đại mỹ nhân đâu, chúng ta về trước được không?"
Uống rượu rồi còn muốn người đẹp, chẳng biết đã bị cô đại mỹ nhân nào mê hoặc mất.
Thư Thời không chịu: "Thế, thế anh gọi điện cho anh ta đi! Anh, anh ta lúc này, hức, chắc chắn đang ở khách sạn!"
Liêu Hàng nghe xong, vẻ mặt lại càng phức tạp, đại mỹ nhân lại còn khách sạn, nghe thế nào cũng không phù hợp với trẻ con lắm.
"Anh không có số điện thoại của cô ta, cũng chẳng biết tên là gì, sao mà gọi được đây?"
Chiếu theo logic của Thư Thời thì lúc này cũng nên từ bỏ được rồi chứ.
Thư Thời nghe vậy miễn cưỡng mở mắt ra, kéo Liêu Hàng ngồi xuống, sau đó ghé sát vào hắn nói nhỏ: "Thế tui nói cho anh biết tên của anh ta, đại mỹ nhân gọi là... ừm, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tui-tuong-tui-la-luong-thuc-du-tru/5055778/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.