“Ngươi nói xem ta mặc giá y đến địa ngục...hắn có nguyện ý cưới ta không?”
Thần phi nói một hồi, trong miệng bắt đầu trào máu đen ra.
Nàng cuống quít giơ tay lau đi.
“Sẽ, nhưng đừng, nhưng đừng làm dơ giá y của ta …… Ngươi nhị ca hắn, hắn thích sạch sẽ……”
Ta vội vàng lấy khăn lụa ra giúp Thần Phi lau miệng.
Nàng phun máu thật lâu, rốt cuộc cũng không còn ra máu nữa, khăn lụa đã ướt đẫm.
Ta nhìn ánh sáng trong mắt nàng ngày càng ảm đạm, tay nàng nắm ngọc bội, chậm rãi buông tay.
Đột nhiên lúc này, không biết sức lực từ đâu nàng đột nhiên ngẩng đầu nắm lấy tay ta.
“Chu Lệnh, mấy năm nay, ta chờ chàng chờ rất khổ sở!”
“Chàng nói xem vì sao không đến gặp ta?”
Ngược lại, nàng suy sụp cười.
Hoa hồng diễm lệ bị vùi dập nay chỉ còn một cánh hoa tàn.
“Hừm…… Ngươi không phải Chu Lệnh, ngươi là Tuệ Tuệ.”
“Chu Tuệ, ngươi vì cái gì muốn đi chùa Vân Ly?”
Thần phi trút xuống hơi thở cuối cùng.
Nhưng hai tròng mắt nàng lại trừng lớn làm cho người ta có cảm giác nàng chết không nhắm mắt.
Ta giơ tay vuốt mắt nàng, lấy đi ngọc bội nàng nắm chặt trong tay.
Phía dưới có khắc một chữ "Lệnh".
Một lúc lâu sau, ta cầm ngọc bội đứng lên lại bị một cánh tay kéo vào lòng ngực.
“Tuệ Tuệ, nàng ta đã nói cái gì với nàng?”
Ngón tay Tần Ngật ở trên mu bàn tay ta
vuốt ve.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tue-tue-binh-an/2887436/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.