Đó là năm thứ hai họ ở bên nhau. Tình cảm phát triển ổn định, làm người ta cảm thấy đã đến thời cơ có thể tiến thêm một bước.
Lần này Bùi Y không im lặng quá lâu, hiếm khi cô quả quyết lên tiếng: "Em sẽ không về Giang Thành."
"Tại sao?" Thẩm Yến Lẫm nhìn chăm chú vào mắt cô.
Cô không trả lời thẳng: "Lần trước lúc em đi thăm bố em, em đã coi đó là lần cuối cùng em đi thăm ông ấy."
Thẩm Yến Lẫm hơi nhíu mày, không nói gì. Anh không hiểu rõ quá trình trưởng thành của cô, không có tư cách làm Chúa Cha khuyên cô. Hơn nữa, trong thâm tâm anh cũng không quan tâm cô đối xử với người nhà cô bằng thái độ gì. Anh chỉ hi vọng cô có thể xuất phát từ điều kiện khách quan của hai người họ, suy xét thay anh một lần, lùi bước một chút vì anh.
Người trong lòng tiếp tục chầm chậm nói khẽ: "Em biết, giữa em và anh nếu như nhất định phải có một người thay đổi, theo lý mà nói nên là em. Gia đình, mối quan hệ, công việc của anh... đều ở Giang Thành. Nhưng mà, em sẽ không trở về."
"Anh cũng đừng hỏi em tại sao."
Thẩm Yến Lẫm nghẹn lời, không phản bác được.
"Lúc anh mới bắt đầu theo đuổi em, em từng từ chối với lý do em sẽ không trở về Giang Thành rất nhiều lần." Cô bình tĩnh nhìn anh: "Lúc đó không phải anh ôm suy nghĩ chắc chắn sẽ thay đổi em nên mới tiếp tục kiên trì đấy chứ?"
Điều này thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589924/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.