Chiều ngày hôm sau, Thẩm Yến Lẫm lên máy bay về Giang Thành.
Buổi sáng, anh dụ dỗ Bùi Y làm thêm một lần. Sau khi thỏa mãn ham muốn cá nhân, tinh thần sảng khoái ngâm nga hát, xuống giường đi nấu cơm trưa. Đến khi bữa cơm kết thúc, Bùi Y vẫn mệt mỏi, ngay cả cuối cùng tiễn anh cũng không chịu bước ra cửa nhà nửa bước, dừng trước tủ giày nói qua loa một câu "Lên đường bình an" rồi đóng cửa lại.
Thẩm Yến Lẫm không hề để bụng, bởi vì hai tuần sau anh lại đến.
Bùi Y cảm thấy lòng lang dạ thú của người đàn ông đúng là đường hoàng, ngang nhiên. Trước kia lúc theo đuổi cô, anh cũng không siêng năng đến như thế. Sau buổi tối hôm đó, tự nhiên anh lại rảnh rỗi, công việc không bận nữa, chuyến bay cũng không trễ nữa. Cách hai, ba tuần là chạy đến chỗ cô, cũng không sắp xếp những việc hẹn hò nữa. Từ sáng đến tối ở trong nhà quấn lấy cô mãi không thôi, làm cho cô không nhịn được, chủ động đề nghị: "Chúng ta đi ra ngoài một chút đi."
Thẩm Yến Lẫm kéo cô vào trong ngực, xoa mặt cô, buồn cười hết sức: "Em vẫn chưa đi đủ?"
Vạn Châu to như vậy, mấy năm kia theo đuổi cô, bọn họ đã đi hết những nơi có thể đi rồi. Nếu như cô còn không chấp thuận anh, anh cũng không biết sắp xếp cuộc hẹn hò tiếp theo như thế nào.
Người trong ngực ôm cổ anh, nhỏ giọng kề sát tai anh, đã cực kỳ thành thạo quá trình lấy lòng: "Cũng không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589922/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.