Nếu hỏi Thẩm Yến Lẫm có cảm giác gì khi được toại nguyện, vậy có lẽ là loại cảm giác thực rất cụ thể: Mềm mại hơi lạnh, hàm răng trơn nhẵn, hơi thở ấm áp, bạc hà vị đào.
Vị bạc hà nhàn nhạt quẩn quanh, giao hòa giữa răng hai người. Rõ ràng là cùng nguồn phát, nhưng anh cứ tự thấy thứ nhiễm mùi hương của cô ngọt hơn, tham lam bòn rút, chiếm đoạt thận trọng.
Dường như người trong ngực còn chưa kịp phản ứng, không kháng cự cũng không đáp lại, ngoan ngoãn mặc anh thâm nhập vào môi cô phác họa và dò tìm. Dáng vẻ ngốc ngếch mềm mại kia lấy lòng người đàn ông. Cái hôn lâu từ bờ môi chậm rãi chuyển đến gương mặt, bên tai rồi đến bên gáy. Anh khẽ giọng gọi tên cô, lưu luyến và thận trọng: "Y Y..."
Khuôn mặt cô vùi vào bả vai anh, một lát sau, "ừ" một tiếng rất nhẹ. Khí nóng ngắn ngủi phả vào trước ngực anh cách lớp vải áo. Anh không nhịn được ghì chặt cánh tay, làm sâu hơn sự cọ xát giữa răng môi.
Trong đêm tối yên tĩnh, hai trái tim gần trong gang tấc không ngừng tăng nhanh và nóng lên. Cuối cùng Thẩm Yến Lẫm ngừng lại, im lặng dựa vào gáy cô hồi lâu, đưa tay vuốt tóc cô, quyến luyến khẽ nói: "Đi ngủ đi."
Tối hôm đó, cuối cùng Thẩm Yến Lẫm cũng không hỏi tại sao. Dù sao không phải xuất phát từ thích thì những nguyên nhân khác đối với anh đều chẳng có gì khác nhau.
Thực ra anh rất để ý nhưng lại cố tỏ ra không thèm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuc-tru/2589925/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.