Tháng 6 năm 2020
Lần thứ hai bọn họ gặp nhau là trong lớp học của thầy võ thuật, Cung Tuấn đi tới chào hỏi anh, cười khanh khách nói, "Trương lão sư, lát nữa xin hãy hạ thủ lưu tình với tôi nhé."
Trương Triết Hạn nhìn cậu chăm chú, đánh giá qua lại từ trên xuống dưới, cho đến khi Cung Tuấn trở nên không biết phải làm sao.
Anh cười trả lời: "Không thành vấn đề, Cung lão sư."
Chỉ đạo võ thuật đã dạy họ một số động tác thông thường, tư thế hoa lệ nhưng lại nhẹ nhàng bay bổng, chủ yếu chú trọng phần nhìn mà thôi.
Trương Triết Hạn đã đóng phim cổ trang nhiều năm, đã trở nên thông thạo. Dư quang đảo qua Cung Tuấn, quả thực cứng ngắc đến trình độ khoa trương.
Tuy nhiên, bộ dáng cậu đẹp mắt, chân tay lại dài, tùy tiện làm theo mấy tư thế của thầy võ thuật đều có khí chất tiên hiệp. Thanh kiếm đạo cụ ở trong tay cậu xoay một vòng, cầm kiếm có thể nói sai bét nhưng vẫn tiêu sát, vẫn đẹp mắt.
"Triết Hạn lão sư, hay là hai cậu luyện thử với nhau chút, tôi sẽ giúp hai người điều chỉnh tư thế."
"Được."
Trương Triết Hạn cầm kiếm tiến lên, khí thế lên cao. Cung Tuấn nuốt nước bọt, quay đầu nói với thầy dạy võ thuật, "Thật ra tôi còn không biết làm thế nào..."
Anh cười một tiếng, "Cũng không phải đánh thật, Cung lão sư, cậu sợ cái gì chứ, trông tôi hung dữ lắm à?"
Cung Tuấn hướng ánh nhìn về phía mặt anh, nhếch môi cười ngây ngô, "Trương lão sư, anh không hung dữ chút nào cả."
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-triet-mong-thoi-gian/1000499/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.