Vì thế các ngươi không nhịn được mà chạy tới giết người?
Đoàn Phi than nhẹ một tiếng, nói:
- Các người có từng nghĩ sẽ đi báo quan không?
- Báo quan? Hừ!
Nhạc Ngọc Kỳ giả cười lạnh một tiếng. Nhìn thấy vẻ khinh miệt và phẫn hận trên khuôn mặt hắn, Đoàn Phi không khỏi thở dài. Hai đứa trẻ lại thêm một thương nhân bình dân, trong tình huống không có chứng cớ rõ ràng, cho dù bọn họ có đi báo quan, ai sẽ để ý tới chứ? Nói không chừng còn bị bắt giam vì tội vu cáo. Thậm chí có thể bị nhà họVương truy sát nữa.
- Ta rất đồng cảm với tình huống khi đó của các ngươi!
Đoàn Phi trầm ngâm một chút, rồi nói:
- Ngươi tên là gì? Chắc không phải là Nhạc Bất Quần đó chứ?
- Ta là Nhạc Ngọc Lân, ca ca ta là Nhạc Ngọc Kỳ.
Nhạc Ngọc Lân nhún nhún cái mũi, nói:
- Cuối cùng cũng có lúc ngươi đoán sai.
Đoàn Phi vỗ vào đầu một cái, nói:
- Đúng, Kỳ Lân, Kỳ Lân, ta sao lại lầm được chứ nhỉ? Có lẽ là thấy ngươi khá trầm ổn, ngươi là đệ đệ, ừm, thế này thì rắc rối rồi!
- Rắc rối? Cùng lắm là chết thôi, có cái gì mà rắc rối?
Nhạc Ngọc Lân cười nhạt một tiếng.
Đoàn Phi cau mày nói:
- Ngươi là đệ đệ, khó trách người ta lo lắng là ca ca ngươi, ngươi đừng gây chuyện nữa, được không, chuyện này đợi sau hãy nói, Ngọc Lân, bây giờ ngươi có dự định gì?
Nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-thu-dai-minh/1965828/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.