Ảnh Thất cầm một túi thư từ lục soát được ở phủ An Lăng Hầu, khiêng Phi Nhứ tránh thủ vệ nhảy vào thư phòng phủ Tề Vương.
Việt Châu trời đông giá rét, phủ Tề Vương được bao phủ bởi một tầng tuyết trắng, Lý Uyển ngồi cạnh cửa sổ, trên người khoác một chiếc áo trắng bạc màu, những đường chỉ thêu hoa mẫu đơn tinh xảo tỏa ra một màu sáng bàng bạc, hắn cầm một cái chén sứ trắng bị mẻ lên hớp một ngụm, cũng may trong phủ vẫn còn bạch mai nhưỡng tuyết mà Ảnh Điệp để lại, cuộc sống vội vã, vừa nhấm nháp vài ngụm vừa thưởng tuyết bên ngoài cửa sổ, tư vị khá tuyệt.
Phi Nhứ bị ném xuống dưới chân Lý Uyển.
Lý Uyển ngoắc tay gọi Ảnh Thất đến cạnh mình.
Ảnh Thất nghe lời đi qua, ngoan ngoãn cúi người cận kề chủ tử, chủ tử lười biếng giơ tay, sờ sờ mái tóc và gương mặt của y, xúc cảm trơn nhẵn từ chiếc nhẫn ngọc đeo ở ngón cái và ngón áp út truyền tới bên má, kèm theo chút mùi hương ấm áp thoang thoảng đâu đây.
Ảnh Thất lưu luyến cọ cọ vào lòng bàn tay chủ tử, yên tâm thoải mái nhận phần thưởng xứng đáng của mình, sau đó lui sang một bên lặng lẽ chờ chủ nhân lên tiếng.
Lý Uyển lật xem mấy lá thư mà Ảnh Thất mang về, hứng thú thưởng thức đống thư từ tới lui của Lý Mạt và Lý Diễm, từ ngữ của Lý Mạt sắc bén thẳng thắng, không hề khách khí, chỉ nhìn sơ qua mấy mệnh lệnh mang giọng điệu xấc xược này là có thể đoán được Lý Mạt đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1655051/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.