Tân Dư là bạn chí cốt thuở nhỏ của Lý Mạt, thi đậu được một chức quan nhỏ, phủ đệ tọa lạc tại ngoại ô Yến Kinh, vốn định theo Lý Mạt đến Lĩnh Nam lúc cha hắn được phân đất phong vương, nhưng không biết vì sao cuối cùng chọn ở lại kinh thành, làm một chức quan nhàn rỗi.
Năm trước Tân Dư cáo bệnh, rất hiếm khi bước ra khỏi cửa đại viện, cùng với muội muội song sinh Tân An trải qua những tháng ngày nhàn tản ở Tân phủ, cũng có kết giao một ít bằng hữu thương nhân, không liên quan đến chính sự, Lý Uyển cũng không để ý hắn, đến khi An Lăng Hầu Lý Diễm nhắc nhở mới nhớ ra còn có một nhân vật như vậy.
Ảnh Thất chưa từng gặp Tân Dư, Tân Dư cũng hiếm khi ra khỏi cửa.
Mệnh lệnh của chủ tử, nhất định phải gặp trực tiếp Tân Dư.
Ảnh Thất đứng cạnh khe suối trông sang bờ bên kia, nơi đó có một vị tiểu thư khoác một chiếc áo lông mỏng cùng với hai nha hoàn chơi đùa đống băng vụn bên bờ suối.
Đột nhiên nàng trượt chân, nhị tiểu thư kêu lên một tiếng, lúc sắp rơi xuống dòng suối băng lạnh lẽo, chợt người nàng được một bàn tay níu lấy, kéo trở về.
Trên người còn khoác kiện áo lông chồn mang theo hơi ấm của cơ thể, Tân An khẽ ngước mặt lên, thấy một gương mặt tuấn tú kiêu ngạo ngược chiều ánh sáng.
Vị công tử đỡ nàng mặc một bộ thường phục đỏ sậm, như một nhành mai đỏ rực rỡ giữa trời tuyết trắng xóa.
Ảnh Thất khéo léo đỡ lấy cổ tay cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1655052/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.