Ảnh Thất tranh thủ đêm đen bò ra khỏi địa lao, đi về phía ngoại thành Lạc Dương.
Trước đây lúc y vừa từ Yến Kinh về, thay Vương gia liên lạc với bên ngoại, ngoài ra nhờ trận Lĩnh Nam mà giành được sự ủng hộ của phủ Định Quốc tướng quân Chung Ly gia, có hai đại võ tướng thế gia của Đại Thừa che chở, sau này Vương gia mới có thể đứng vững được.
Thời hạn nửa tháng sau không còn nhiều, Ảnh Thất mở cái túi gấm tiếp theo mà Lý Uyển đưa cho y ra nhìn mệnh lệnh.
Một mạch làm theo kế sách của Vương gia vô cùng thuận lợi, suy nghĩ của Vương gia rất rõ ràng, mệnh lệnh đưa ra cũng hoàn toàn tương thích, khiến Ảnh Thất càng thêm an tâm tin tưởng, xấp mệnh lệnh này tưởng chừng chỉ cần ba ngày là viết xong, nhưng Ảnh Thất có thể nhìn ra được một năm qua Vương gia đã khổ tâm sắp xếp, một năm này, chỉ sợ Vương gia không có ngày nào được ngủ ngon, ngày đêm suy nghĩ lập kế trở mình.
Ảnh Thất rời khỏi Lạc Dương, một mình đến Tuân Châu trước.
Sau khi Lý Uyển bị giam cầm, chuyện đầu tiên phải làm là định rõ giới hạn với Lương gia, khoản thu chi của Tề Vương phủ đa phần đều dựa trên danh nghĩa của Lương phủ, hai nhà ám độ trần thương[1] thực hiện không ít vụ mua bán ngầm — đều là Lý Uyển lén lão Vương gia làm lúc hắn mới mười mấy tuổi, đột nhiên sự việc bại lộ, lão Vương gia tức giận đến mức ném Lý Uyển vào từ đường quỳ cho tỉnh lại, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuan-menh/1655050/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.