Bó hồng trắng được bày trong văn phòng Lương Tùng Đình gần một tuần, không tránh khỏi hoa lá dần khô héo, cuối cùng bị lao công dọn đi.
Mấy ngày hoa nở tươi tốt nhất, bên phía Úc Thanh Chước yên yên lặng lặng không có động tĩnh gì, đến chạng vạng ngày hoa bị đem vứt thì số điện thoại công việc của Lương Tùng Đình nhận được tin nhắn anh gửi tới.
– Anh Đình, hôm nay công ty gửi cho em bản thiết kế, anh xem qua giúp em được không?
Tối đó Lương Tùng Đình có buổi xã giao, cùng đối tác Thôi Dương của Tạo Nghệ đi liên hoan với những người giàu kinh nghiệm và có tầm ảnh hưởng trong ngành.
Ở độ tuổi ba mươi như Lương Tùng Đình thì có thể nói là còn khá trẻ khi trở thành một kiến trúc sư với tiếng tăm vang dội so với những người khác, vậy nên ở văn phòng hắn chủ yếu phụ trách mảng chuyên môn và năng lực nghiệp vụ, còn xã giao lôi kéo quan hệ và những việc liên quan thì do Thôi Dương chịu trách nhiệm.
Thôi Dương lớn hơn hắn vài tuổi, là con trai độc nhất của thầy giáo Lương Tùng Đình – Thôi Bồi Chi. Ở phương diện kiến trúc y không có thiên phú nhưng lại rất giỏi xã giao và bàn việc kinh doanh. Cho dù thoạt nhìn tính cách của y và Lương Tùng Đình hoàn toàn trái ngược nhưng mấy năm nay hai người hợp tác rất tốt đẹp, là kiểu bạn bè bổ sung khiếm khuyết cho nhau.
Năm trước Thôi Bồi Chi trải qua một ca phẫu thuật tim nên không nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-su-diu-dang-cua-anh/2559098/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.