Cố Khâm vừa định mở miệng nói chuyện thì nghe thấy tiếng của Hạ Tinh Trầm từ phía sau lưng Quý Viễn Phong truyền tới:
“Anh Viễn Phong, ai vậy ạ?”
Hạ Tinh Trầm từ trong nhà bước ra, cô đang đeo tạp dề, trên tay cầm hai cây cần tây, đứng bên cạnh Quý Viễn Phong trông hài hòa, tương xứng đến bất ngờ.
Cố Khâm nhìn thấy cảnh tượng này, thậm chí còn có cảm giác bản thân mình đã quấy rầy hai người họ. Anh âm thầm siết quai hàm rồi thấp giọng nói với Hạ Tinh Trầm: “Em ra đây một lúc.”
Hạ Tinh Trầm còn chưa kịp trả lời, Quý Viễn Phong đã lên tiếng: “Anh vào nhà ngồi nói chuyện đi, vừa đúng lúc chúng tôi chuẩn bị ăn cơm.”
Biểu cảm khuôn mặt và giọng điệu giống hệt như nam chủ nhân của căn nhà vậy.
Trong đầu bỗng dưng hiện lên ý nghĩ này khiến Cố Khâm cảm thấy cực kỳ khó chịu. Trước khi đi công tác, để có thể được gặp Hạ Tinh Trầm thêm lần nữa nên trên đường tới sân bay anh đã cố tình ghé qua nhà cô, thậm chí còn nghĩ rất lâu để tìm một lý do chính đáng cho sự xuất hiện của mình.
Kết quả, chờ đợi anh là “bất ngờ” lớn như thế này đây.
Xem ra người đàn ông đang đứng trước mặt này chính là người mà tối đó khi nghe điện thoại cô vẫn luôn miệng gọi “anh Viễn Phong”. Thế nhưng không phải họ đã hẹn gặp hôm qua rồi sao? Sao hôm nay vẫn còn ở nhà cô?
Cố Khâm càng nghĩ càng thấy bực bội, thẳng thắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478238/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.