Cố Khâm đưa tay lên che miệng ho nhẹ hai tiếng, cố gắng giấu đi sự mất tự nhiên của bản thân.
“À, hôm nay anh phải đi công tác đúng không?” Từ biểu cảm của anh Hạ Tinh Trầm đã có được đáp án mà mình muốn, trêu anh vậy là đủ rồi, cô không gặng hỏi anh thêm nữa.
“Ừ.” Cố Khâm nhìn đồng hồ trên tay rồi nói tiếp: “Tới giờ phải ra sân bay rồi.”
Nghĩ đến việc trước khi ra sân bay anh còn đích thân tới đưa cho mình tập tài liệu “rất quan trọng” này, trái tim Hạ Tinh Trầm bỗng chốc xao động, giống như những bong bóng trong nồi nước đang sôi, chúng nổi lên, vỡ tan, rồi lại nổi lên mạnh mẽ.
“Vậy anh chú ý an toàn nhé.”
Cố Khâm nhìn thẳng vào mắt Hạ Tinh Trầm sau đó trả lời cô một cách nghiêm túc, chân thành: “Được.”
Bầu không khí yên lặng trong giây lát, hai người cùng im lặng nhìn đối phương. Sau đó Cố Khâm bấm nút thang máy, anh mở lời trước: “Vậy tôi đi nhé.”
“Được.”
Hạ Tinh Trầm vừa nói xong thì đúng lúc thang máy phát ra tiếng “tinh” báo hiệu đã lên tới nơi.
Cố Khâm bước vào trong thang, anh xoay người nhìn Hạ Tinh Trầm đang đứng ở bên ngoài rồi mỉm cười với cô: “Gặp lại em vào tiệc cuối năm.”
Vốn dĩ Cố Khâm đã rất khôi ngô, tuấn tú, khi anh cười lên trông lại càng dịu dàng, ấm áp khiến cho người ta khó có thể dời mắt khỏi sự quyến rũ mê người ấy. Hạ Tinh Trầm biết rõ điều đó nhưng vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478239/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.