Căn hộ của Hạ Tinh Trầm cách nhà họ Cố khá xa, khi hai người tới nơi, Cố Tranh và Thẩm Nhược Lê đã tới trước rồi, đang vây quanh bà Cố tặng cho bà món quà mà bản thân đã chuẩn bị.
Càng bước lại gần Hạ Tinh Trầm càng nghe rõ giọng nói của Thẩm Nhược Lê.
“Bà nội, đây là trang phục cháu đặc biệt thiết kế cho bà ạ. Bà vẫn thích màu xanh sẫm nên cháu đã chọn màu vải có hiệu ứng chuyển màu từ trắng sang xanh sẫm, chất liệu là loại vải mà bà thích mặc nhất vào mùa hè. Hơn nữa cháu biết bà thích hoa lan nhất nên đã mời người thêu hoa lan lên, mỗi đường kim mũi chỉ đều được làm thủ công, ròng ra suốt mười mấy ngày đấy ạ.”
Thẩm Nhược Lê bưng hộp quà trước mặt bà Cố như đang dâng lên một báu vật, nắp hộp mở một nửa lộ ra chiếc váy được xếp ngay ngắn cẩn thận với đóa hoa lan được thêu tay tinh xảo.
“Thật là một đứa trẻ ngoan.” Bà Cố cười dịu dàng nhận lấy món quà của Thẩm Nhược Lê: “Để cháu phải nhọc lòng chuẩn bị cho bà rồi.”
Thẩm Nhược Lê nũng nịu khoác tay bà Cố, khuôn mặt tươi cười nói: “Bà nội lúc nào cũng tốt với cháu, chút quà này có là gì đâu ạ.”
“Cô ấy là bạn gái của anh họ anh à?” Hạ Tinh Trầm nhìn Thẩm Nhược Lê đang đứng bên cạnh Cố Tranh, trai tài gái sắc, xứng đôi vừa lứa.
“Không phải.”
Khi anh nói xong cũng vừa lúc hai người sánh vai tới trước mặt bà Cố.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478229/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.