“Chào anh, tôi là Hạ Tinh Trầm.” Hạ Tinh Trầm cũng tự nhiên giơ tay ra bắt lấy tay anh.
 
Cố Khâm nhìn bàn tay trắng nõn với những ngón tay thon dài của cô, hai người lịch sự bắt tay chào hỏi. Tay cô vừa mềm mại vừa mịn màng, cái bắt tay này tuy ngắn ngủi nhưng lại khiến cho anh lần đầu tiên được trải nghiệm thế nào là cảm giác “mềm mại không xương”.
 
Khi hai người buông tay vừa lúc có cơn gió nhẹ thổi tới, làn gió khe khẽ lướt qua khuôn mặt Cố Khâm, nhẹ nhàng, êm dịu giống như cảm giác mà cô gái đang đứng trước mặt để lại cho anh.
 
Trong sự dịu dàng lại mang theo chút tùy hứng, ngoài ra còn có cảm giác bí ẩn không nói rõ thành lời. Cảm giác đó khiến bạn không thể nhìn thấu con người cô, nó thôi thúc bạn lại gần khám phá, tìm hiểu người con gái ấy.
 
Bà Cố quan sát hai người trẻ, trong ánh mắt mang theo ý cười, sau đó bà hỏi Cố Khâm: “Tiểu Khâm, mấy giờ cháu lên máy bay?”
 
Cố Khâm nhìn đồng hồ đeo tay: “Cháu bay chuyến tám giờ tối nay, vẫn còn bốn tiếng nữa ạ.”
 
“Thời gian vừa đẹp, hôm nay cháu ở đây ăn tối với bà đi, đã lâu rồi bà cháu mình không được ngồi ăn cùng nhau.”
 
Nói xong bà Cố liền quay đầu nhìn Hạ Tinh Trầm: “Tinh Trầm, tối nay cháu cũng ở lại ăn cơm với bà nhé, bà chưa bao giờ mời cháu ở lại ăn cơm. Tay nghề của thím Trương rất khá, cháu nhất định phải thử.”
 
Hạ Tinh Trầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478191/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.