Hạ Tinh Trầm không ngờ rằng sẽ gặp lại Cố Khâm lần nữa, càng bất ngờ hơn khi lời Tiểu Văn nói vậy mà trở lại thành sự thật, lần thứ hai cô gặp anh là ở nhà họ Cố.
 
“Bà Cố, lần này cây ô rô ra quả đẹp quá, quả mọng trĩu cành, màu sắc tươi tắn rực rỡ, cắm ở trong bình sẽ đẹp lắm đấy ạ.” Hạ Tinh Trầm vừa nói vừa tỉa mấy cành ô rô, sau đó cắm vào một chiếc bình sứ màu trắng.
 
Chiếc bình đơn giản mang phong cách cổ điển thoáng chốc được sắc đỏ của quả ô rô làm nổi bật, trông tràn đầy sức sống.
 
Có thể thấy rõ tâm tư của bà Cố không đặt trên mấy cành hoa phiến lá này, bà vừa tỉa cành vừa hỏi: “Tinh Trầm, lần trước bà bảo cháu chuẩn bị hoa loa kèn trắng, sau đó có ai tới mua không?”
 
Hạ Tinh Trầm ngẩng đầu nhìn bà Cố, cô mỉm cười: “Có ạ, chính là cháu trai của bà - anh Cố Khâm ạ.”
 
Bà Cố hơi ngạc nhiên, trong ánh mắt xen chút vui mừng, bà không nghĩ rằng cháu trai mình lại nổi tiếng như vậy, khóe miệng dần cong lên: “Thì ra cháu cũng biết Cố Khâm à.”
 
Hạ Tinh Trầm nhè nhẹ lắc đầu: “Cháu không biết ạ, là cô bé Tiểu Văn ở tiệm hoa nhận ra anh ấy rồi nói với cháu.”
 
Tâm trạng bà Cố hơi chùng xuống khi nghe Hạ Tinh Trầm nói vậy, nhưng rất nhanh sau đó bà đã lấy lại tinh thần: “Vậy cháu cảm thấy đứa cháu trai này của bà như thế nào?”
 
Hai mắt Hạ Tinh Trầm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478190/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.