🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước đây Hạ Tinh Trầm chưa từng gặp Cố Khâm, bình thường cô tới nhà cắm hoa, chăm sóc cây cảnh cùng bà Cố đều là thời gian buổi chiều khi mọi người còn đang đi làm, đương nhiên là không thể có cơ hội chạm mặt vị giám đốc trăm công nghìn việc này được.



“Chị Tinh Trầm, lần sau chị tới nhà bà Cố thì đừng vội về, chị cứ ở lại thêm một lúc kiểu gì cũng có cơ hội gặp được Giám đốc Cố.”



Nhìn Tiểu Văn đang chìm đắm trong ảo tưởng, Hạ Tinh Trầm vừa bất lực vừa buồn cười: “Em đó, đừng nghĩ tới mấy chuyện vô lý này nữa, rảnh rỗi thì mau học bó hoa đi. Khi nào tay nghề bó hoa của em vững thì Bất Đình mới có thể mở thêm chi nhánh nữa.”



“Chị Tinh Trầm, chị chỉ biết lấy vấn đề này ra để cười em.” Tiểu Văn lè lưỡi tinh nghịch, cười hi hi đi qua chỗ khác.



***



Khi Cố Khâm về tới căn nhà cũ của nhà họ Cố, bà Cố đang ở trong vườn hoa, tay cầm bình tưới nước cho mấy cây hoa “bảo bối” của bà. Lúc này bà đang cúi đầu, không thể nhìn rõ cảm xúc trên khuôn mặt.



“Bà nội.” Anh đứng sau lưng bà Cố, nhỏ giọng gọi.



“Về rồi đấy à.” Bà cụ nghe tiếng gọi liền ngẩng đầu, vẻ đau thương trên khuôn mặt khi nãy bỗng chốc biến mất, trong nháy mắt thay thế bằng một nụ cười hiền từ.



“Vâng ạ.”



“Mới đó mà đã mười năm trôi qua rồi, cháu cũng trưởng thành rồi.” Bà Cố đứng tại chỗ, trên tay vẫn cầm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-sao-roi/3478189/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.