Sau khi dùng bữa sáng với Hoàng Dương xong, trong lòng của cô lại chợt có những cảm xúc khác lạ.
Trái tim không ngừng dao động, xao xuyến đến mức khi tạm biệt cô cũng không muốn rời xa anh.
Cái cảm giác mà trước giờ cô chưa từng thấy.
Bảo Vy vội lấy lại tâm trạng bình tĩnh:
-Lạ quá! Cái cảm xúc này.... từ khi nào mà nó lại xuất hiện ở mình vậy.
Không suy nghĩ gì nữa, cô vào phòng tắm để mong làn nước mát có thể khiến cô trở lại bình thường.
Đang đắm mình dưới vòi sen thì hình ảnh của Hoàng Dương lẫn nụ cười của anh cũng hiện rõ mồn một trong tâm trí của cô.
Gương mặt Bảo Vy không ngừng nóng và đỏ lên, rồi cô nhớ đến câu nói lúc trước của Kỳ Duyên khi bản thân ta có cảm xúc và ngại ngùng trước một ai đó thì chắc chắn ta đã trót thích người đó.
Gương mặt cô nàng lại càng đỏ như quả ớt sừng, khiến tâm can cứ như thế rồi nhộn nhịp, rung động. Cảm giác rất quá đỗi chân thật đối với người lần đầu như cô.
Bảo Vy lắc mạnh đầu:
-Nếu đúng như vậy thì không lẽ nào mình đã... đã thực sự thích anh ấy sao. Thực sự rung động với người đó sao.
Những suy nghĩ đơn thuần của người thiếu nữ mới lần đầu yêu đương mà chẳng thể xác định rõ cảm xúc hiện tại của chính mình.
Cô đứng lặng một lúc với tâm trạng mơ hồ đến nỗi chẳng hiểu bản thân của mình bây giờ.
Bảo Vy lau khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tua-nhu-nang-ha/3552841/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.