Phía dưới ô giấy, toàn bộ nước mưa đều bị ngăn lại một cách hoàn hảo. Lâm Thu Thạch với Nguyễn Nam Chúc đi trong mưa mà cứ như được bao bên trong một cái kết giới, không có một giọt nước mưa nào dính được lên người bọn họ.
Con đường đi tới đền thờ có chút dài, hai người chậm rãi đi tới, cũng không vội vàng.
Đây vẫn là lần đầu tiên Lâm Thu Thạch rời khỏi viện vào ngày mưa. Toàn bộ trấn nhỏ đều bao phủ bên trong màn mưa, ngày thường đôi khi còn có thể trông thấy dân cư trong trấn lúc này lại không thấy bóng dáng, trên đường phố trống không, một người che ô cũng không nhìn thấy. Lâm Thu Thạch suy đoán, có lẽ trong toàn bộ trấn nhỏ, cũng chỉ có một chiếc ô trong tay hắn, dù sao những cái ô khác vẫn là không có cách nào bảo đảm một giọt nước mưa cũng không dính.
Đường tới rừng trúc, uốn lượn mãi lên trên. Lá trúc xung quanh bị giọt mưa đập lộp bộp, khi có gió thổi qua rừng trúc, lá trúc phát ra tiếng vang xào xạc.
Nguyễn Nam Chúc cùng Lâm Thu Thạch thỉnh thoảng nói chuyện với nhau hai câu, nhưng cũng không nói quá nhiều, hai người đều đang tự hỏi về chuyện đền thờ. Còn có Thôi Học Nghĩa tới đền thờ cùng Lâm Tinh Bình hôm qua, hôm nay vẫn chưa trở về.
Thật ra Lâm Thu Thạch có chút tò mò, Thôi Học Nghĩa rốt cuộc đã gặp phải chuyện gì ở đền thờ, từ phản ứng của Lâm Tinh Bình xem ra, đây chắc chắn không phải là chuyện gì tốt.
Mưa tiếp tục rơi, tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-vong-kinh-van-hoa-kinh-van-hoa-chet-choc/792829/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.