Là đại diện cho phái mạnh, đàn ông là phải bảo vệ người yếu hơn mình, nhất là phụ nữ trẻ em và người già.
Mặc dù đã là “vợ người”.
Nhưng Uân Đình khẳng định vẫn là đàn ông. Dù bề ngoài cũng không thể khẳng định điều đó, song nội tâm cậu vẫn là một người đàn ông “chân chính”.
Vậy nên bình sinh, Uân Đình ghét nhất chính là đàn ông đánh vợ.
Đàn ông!
Phải đội trời đạp đất, lấy bảo vệ phụ nữ và trẻ em nhỏ yếu làm nhiệm vụ của mình!
Mấy ngày nay Tứ Thiên lại bị điều binh trợ giúp cảnh ninh khu khác, khu C chỉ còn cậu và anh bạn họ Đỗ, có điều cũng may bọn họ trước kia tạo nền móng tốt, anh em trên đường nhắc tới khu C, cũng biết nơi đó một Tứ Thiên một Uân Đình, đó là Hắc Bạch vô thường trước điện Diêm Vương. Hạng người đi gặp kẻ nào diệt kẻ đó, trừ mấy tên trộm nhãi nhép không biết trời cao đất rộng không tin tà đi chịu chết, về cơ bản có chút danh tiếng hiểu chút chuyện đều đi vòng qua Khu C.
Vì có danh tiếng, thành ra không có Tứ Thiên cậu lại càng nhàn rồi.
Hôm nay, không ngờ có ngoại lệ, Uân Đình đã nhận được điện thoại báo cảnh sát.
Là thím Vương nhà 96 gọi điện thoại tới.
Run giọng nói: “ Tiểu Đình à, cháu mau tới đây đi, sắp không được rồi rồi”.
Uân Đình vừa nghe liền lên tinh thần, xoa tay: Cuối cùng không có ai giành cơ hội làm anh hùng với cậu rồi!
Ngày ngày, luôn bị Tứ Thiên bảo hộ này nọ, làm cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-uan-dinh/24196/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.