Mồm rắn Thanh Ti, kim châm sau đuôi ong vàng, hai cái đều không độc, độc nhất là lòng dạ đàn bà.
Đây là lời của mẹ Tứ Thiên dạy hắn từ nhỏ.
Cho nên, hắn từ nhỏ đã làm mọi cách tránh xa hết thảy sinh vật giống cái.
Bên cạnh chỉ chừa chỗ cho Uân Đình.
Anh hùng anh hùng, bao nhiêu anh hùng đã quỳ gối dưới váy phấn hồng, trong son phấn xinh đẹp giương cổ để bị giết, ngàn đời bao nhiêu tiếc hận?
Không muốn chết, không bao giờ được gần nữ sắc.
Tứ Thiên nghiệm.
Nhưng là, trời ghẹo, ngày nọ, mắt hắn bị hoa, thế mà hắn nảy sinh ái mộ với phái nữ.
Thành phố này xuất hiện ‘ác ma đường tắt’ chuyên cướp của phụ nữ đi về đêm, chạy trốn tán loạn khắp toàn thành phố, cục thành phố hạ tử lệnh kỳ hạn phá án, mấy chỗ phân cục đã gấp đến độ như thiêu như đốt, ước gì có thể quét hết lên xe đầy đường màu xanh lá, bắt được mấy kẻ phạm tội cướp bóc, các anh em cùng tiến lên tẩn cho chúng không thể tự gánh vác cuộc sống mới vui vẻ.
Nhưng những việc đó đều không liên quan tới Tứ Thiên, trong thành phố này hễ là lăn lộn ngoài đường đều biết, khu X Nam Kinh là một Quỷ Môn quan, ở bên đó tội phạm đều có đi không có về, bình thường không ai có lá gan qua bên đó gây án.
Vậy nên, tuy rằng trong thành phố đang truy tìm như thiêu như đốt, nhưng hắn cũng không để ý lắm, mặc dù nói không để ý,
thì liền sẽ không để ý, bất quá, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-uan-dinh/24195/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.