IV
"Không, xin cậu đừng giết anh ấy!" - Hoa Tiên kêu lên, nàng chạy đến đứng chắn trước mặt Hy Ca - "Anh ấy không có lỗi gì cả, lỗi là ở tớ, vì tớ muốn tìm hiểu một chút về con người nên mới..."
"Tránh ra." - Hy Ca vung tay gạt Hoa Tiên ngã chúi xuống đất, nàng tiếp tục tiến về phía Thiên Hà.
Hoa Tiên vùng dậy và ôm chầm lấy Hy Ca cố gắng ngăn nàng lại:
"Đừng... Cậu không được giết anh ấy, tớ xin cậu đừng giết anh ấy mà!"
"Buông ra, nếu không ngươi cũng sẽ chết!" - Hai nắm tay của Hy Ca đều đang xiết lại, con mắt bạc của nàng phát sáng rực rỡ.
"Cậu có thể giết tớ nhưng... hãy tha cho anh ấy đi mà, hu hu... đừng giết anh ấy, tớ xin cậu đấy..." - Hoa Tiên vẫn ôm xiết lấy Hy Ca và khẩn thiết van xin - "Tớ đã luôn nghe theo lời cậu, nhưng lần này... xin cậu hãy chiều theo ý tớ một lần thôi, nhé?"
"Hừ..." - Con mắt bạc của Hy Ca dường như đã dịu đi đôi chút - "Thôi được, đằng nào thì hắn cũng sẽ không thể thoát. Vận mệnh của chúng là sự diệt vong. Ta sẽ không giết hắn ngày hôm nay, nhưng nếu ngươi còn dám nói chuyện với con người một lần nữa thì..."
"Vâng, tớ sẽ không dám nữa đâu, tớ sẽ không bao giờ gặp lại anh ấy nữa đâu..." - Hoa Tiên vội nói.
"Hãy nhớ lời ngươi đấy."
"Vâng ạ..."
Và Hy Ca đã tan biến đi thành những giọt nước. Hoa Tiên thở ra một hơi nhẹ nhõm, rồi nàng chạy đến bên Thiên Hà và lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313162/quyen-02-chuong-13-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.