III
Khi Thiên Hà ngoảnh nhìn lại phía dưới thì mặt đất như đã cách xa cả ngàn dặm. Con đại bàng đầu rồng Nigilli vẫn vỗ cánh bay lên cao mãi, vượt trên cả những tầng mây cao nhất, rồi nó dang cánh lượn như một cánh diều giữa vòm trời giờ đã giăng đầy trăng sao.
"Ha ha, không thể tin nổi, chúng ta đang bay, đang thực sự bay sao?" - Thiên Hà dang rộng hai cánh tay và hét lớn, tận hưởng một cảm giác tự do ngập tràn.
"Hi hi, cảm giác thật tuyệt phải không?" - Hoa Tiên cười rạng rỡ.
Con đại bàng xanh Nigilli cứ bay mãi, cuối cùng nó đưa Hoa Tiên và Thiên Hà bay tới một ngọn núi tuyết hùng vĩ vươn cao xuyên nền mây. Nó đáp xuống một vị trí rộng rãi trên đỉnh núi, và hai người nhảy xuống khỏi lưng nó. Thiên Hà có cảm giác như mình đã lên tới cõi thiên đường rồi vậy, anh trầm trồ ngắm nhìn quang cảnh huyền ảo và đẹp đến choáng ngợp ở nơi đây: Phía trên là bầu trời rộng mênh mông vô tận với muôn vàn vì tinh tú, phía dưới là biển mây trắng trải rộng khắp nhuộm trong ánh trăng bạc trong ngần.
Hoa Tiên bước tới đứng bên Thiên Hà, nàng tươi cười hỏi:
"Mi thấy nơi này được không?"
Thiên Hà gật đầu đáp:
"Quá được, anh chưa từng đứng ở nơi nào cao như vậy. Chúng ta vẫn đang ở trên Trái đất chứ?"
"Hi, có thể. Mà chúng ta hát tiếp đi, mi sẽ dạy ta thêm nhiều bài hát nữa nhé."
"Tất nhiên, hôm nay chúng ta sẽ ca hát thâu đêm luôn!"
Thiên Hà hào hứng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-thien-than/2313160/quyen-02-chuong-13-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.