“Chồng em đang làm gì thế!” nàng cẩn trọng dò hỏi
Cô cười cũng tự nhiên miễn cưỡng trả lời “ Chàng ấy đang nấu cơm.”
Mắt chị Tang mở lớn kinh ngạc như không tin vào tai của mình “ Nấu cơm...? Việc này chẳng phải đàn bà nên làm hay sao?”
Cô nheo mắt nhìn nàng ta bằng con mắt cũng ngạc nhiên không kém, có vẻ chị Tang rất quan tâm đến đời sống gia đạo của nhà cô thì phải
“Chàng ấy không muốn em nấu, với lại chuyện này chồng hay vợ làm có khác biệt sao?”
Tuy cô hỏi như vậy, nhưng hoàn toàn có thể hiểu tại sao nữ nhân trước mắt lại phản ứng như vậy, chính cô trước khi mẹ cha còn sống, cũng ngày ngày phải học biết bao nhiêu lễ nghi quy tắc đạo làm vợ.
Chỉ có điều, trong cô vẫn luôn tồn tại một ý nghĩ chống đối nghịch thiên cải địa, chống lại tư tưởng trọng nam khinh nữ muôn đời ấy. Bề ngoài, cô nghe lời chăm chú học tập bếp núc, may vá thêu thùa, tề gia nội trợ nhưng rốt cục lại trả thiên trả địa cả thảy, cô giống như cưỡi ngựa xem hoa hoàn toàn không tiếp thu, một chút cũng không thẩm vào được.
Chị Tang cũng là một trong số hàng vạn nữ tử trong thiên hạ này, chuyện đàn bà phải biết vun vén gia đình, chăm chồng lo con là đạo lý ngàn đời xưa để lại, không thể làm trái. [Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử]
Nhưng đến hiện tại, mọi thứ cô được học bao năm qua bị Trương Duật làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2730988/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.