Cô khẽ nhăn mặt vì mùi rượu phả ra, bất giác thở ra một hơi. 
Mùi rượu nhàn nhạt có lẫn hương hoa đào, ở vùng rừng núi mà vẫn có thứ rượu hảo hạn này thì cô dám chắc mười phần là hắn vừa ở chỗ quân doanh về. 
Cô cắn môi, chà xát hai bàn tay để trấn an bản thân. Rõ ràng đã dặn lòng mình phải giữ bình tĩnh, đã đi đến ranh giới này thì cô không còn gì để mất, vậy mà cô vẫn lộ ra vẻ sợ hãi. 
Cô tự nhắc mình: Bình tĩnh, phải thật bình tĩnh, ai rồi cũng phải trải qua những chuyện này, không sớm thì muộn đều phải nếm trải! 
Cô ân hận, lúc trước nên mặt dày một chút học hỏi kinh nghiệm từ chị Tang người phụ nữ dày dặn mùi vị phong trần, có khi đã không lúng túng như bây giờ. 
Nên làm gì đây, làm thế nào để một nam nhân chết mê chết mệt nữ nhân? 
Cô từng nghe kỹ nữ thanh lâu có thể có khả năng giường chiếu quyến rũ đàn ông có vợ, kỹ năng thần sầu đến mức những kẻ đó mê muội cam tâm tình nguyện trao hết tiền tài gia sản, sẵn sàng bỏ ra một số tiền lớn chuộc thân cho họ. 
Hay là mỹ nhân Tây Thi quyến rũ Ngô Phù Sai đến nỗi ông ta khuynh thành khuynh quốc. 
Cô không mong mình có thể quyến rũ ai đó khiến họ mất nước nhà tan, chỉ mong muốn cứu một mạng người mà thôi. Cũng không đến nỗi bị mang tiếng là “ hồng nhan họa thủy” hay “ quỷ kế đa đoan” đâu a. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2722426/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.