Lý Bích ngầm hiểu ý của Trương Duật, “hắn” ở đây là ai. 
Võ Thừa Khúc chính là khúc ruột của Võ Đông Nhiên, Trương Duật cầm củ khoai nóng này, không cầm cũng không được mà cầm cũng không xong. 
Nếu Võ Thừa Khúc rơi vào tay Trương Duật thì có lẽ cái chết sẽ nhanh gọn, ít đau đớn hơn là rơi vào tay vị Đại nhân Thượng Thư kia. 
Y giấu đi sự cảm thán khổ tâm trong nháy mắt hô to 
“ Thưa rõ!”. 
Một nhóm người ngựa mặc trang phục của người dân tộc thiểu số màu đen bị bao vây truy kích giữa rừng. 
Tám chiến mã trên lưng là tám bóng lưng cao lớn đang phá vòng vây quay ngược lại hướng biên giới muốn thoát chạy. 
Còn lại một số kẻ chạy bộ vẫn đang len lỏi nương tựa theo cây rừng để ẩn thoát. 
Trương Duật che mặt nạ bằng vải đen, ghìm cương ngựa lại, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía trước, mày kiếm khẽ nhếch, hắn huých sáo một tiếng. 
Ngay lập tức, khi nghe hiệu đội quân khuyển lao lên tiến hành truy bắt. 
Đội quân đặc công bí mật ẩn thân chính thức lộ diện, họ ngụy trang mặt mũi bằng đất bùn và phục trang cây cỏ để thuận tiện ẩn nấp trong tán lá, hốc đá, gốc cây... 
Theo mật thư báo về, có nhiều nhóm dò la tin tức ở nhiều vị trí khác nhau. Trương Duật điều binh ẩn thân ở các vị trí theo hắn chỉ định. 
Nơi nào có mật thám Đại Nguyên đi qua liền bị đội quân bí mật áp sát cắt cổ từ phía sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2722413/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.