Trong quân doanh luôn có những chỉ thị bất ngờ được ban ra, đặc biệt là trong thời chiến thì quân lệnh có thể đột xuất truyền đến thình lình trong cả giấc ngủ, hay đang ăn cơm, từ trên xuống dưới ai ai cũng phải nghiêm mình thực hiện.
Buổi sáng, Võ Đông Nhiên vẫn như thói quen xuống bếp thuốc nấu thuốc, sau đó đi thu gom chất xú ế phế thải của bệnh binh ở trong lều.
Bỗng cô nghe lệnh tập hợp bất ngờ, một vị quản doanh từ quân khu chỉ huy bất ngờ đến Khu quân y ban ra sắc lệnh từ lều Chính.
Võ Đông Nhiên quỳ rạp xuống cùng các nô khác nhận lệnh, từng câu từng chữ của vị quản doanh làm cô ngạc nhiên, cảm thấy có một sự quái lạ chưa từng có từ trước đến nay, ít nhất là từ ba năm nay không có tiền lệ.
“ Toàn quân khu Quân y nghe lệnh....” Giọng của vị quan Quản Quân rền rền, âm lượng rất lớn và uy lực, nghe ra có chút hung dữ của một vị quan quản lý quân doanh.
(* Chức vị này tương tự: Chưởng quầy/ Quản lý trong cửa hàng, quản gia trong gia đình, Quan nội vụ thuộc phủ nội vụ...)
“ Chúng thuộc hạ xin nghe...” Tất cả các thành viên của đội quân y đều đồng loạt lên tiếng.
Sắc lệnh ban xuống thật lạ!
Nhưng khiến cô mơ hồ có cái gì đó không đúng.
Thứ nhất, từ nay quan chỉ huy phân khu, binh sĩ, phụ tá không được ra con suối nhỏ ở sau doanh trại tắm rửa, lấy nước sau giờ Tuất.
Thứ hai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2721936/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.