🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đêm nay là đêm cuối cùng cô ở quân doanh Kỳ Cấp này, cô tranh thủ cho tù binh ăn xong thì đến cạnh lồng giam y sư phương Bắc kia ngồi xuống.



Người này đã lớn tuổi,cô cũng chưa bao giờ hỏi tên tuổi ông ta, chỉ biết rằng ông ta là một y sư đáng kính trọng.



“ Y sư à! Ta sắp ra trận rồi. Ta cũng sẽ làm công việc như ông đấy.”



Ông ta thở dài, thái độ nghiêm nghị lẫn thờ ơ nhìn lên bầu trời đầy sao, không nói gì cả. Đôi mắt chất chứa nhiều tâm sự bi thương bao trùm cả lồng giam.



Võ Đông Nhiên nắm lấy thanh chắn lồng giam trước mắt, muốn tiến gần ông hơn một chút, giọng nói của cô đã không còn vẻ thản nhiên vui vẻ như ngày thường nữa.



“ Ta luôn xem ông như thầy của mình. Ông vừa dạy chữ Hán cho ta, vừa dạy kiến thức y học. Đất nước ta có một câu tục ngữ “ Một chữ cũng là thầy, nữa chữ cũng là thầy”. Trong lòng ta, địa vị của ông đã sớm nặng như núi Thái Sơn. Cho nên hôm nay, ta đến để bái biệt ông!”



Y sư liếc nhìn cô, phất tay



“Không cần! Ta không nhận.”



Võ Đông Nhiên không quan tâm đến thái độ ghét bỏ của ông, cô biết ông chỉ giả vờ thờ ơ mà thôi.



Hôm nay, dù ông không muốn nhận cô cũng phải đáp lễ. Hai tay cô xếp bằng đặt lên trán, quỳ xuống cung kính bái ba bái.



“ Học trò đội ơn thầy đã tận tình chỉ bảo. Con nguyện cả đời khắc ghi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-than-diu-dang/2721931/chuong-138.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tử Thần Dịu Dàng
Chương 138: Từ biệt
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.