Một tháng sau, một mình Hoa Đào mang theo Đông Oa và nữ nhi Ngọc nhi về trấn Tú Thủy. Lúc nàng xuất hiện, vẻ mặtLiêu thị vô cùng kinh ngạc, chưa tới năm mới, thư viện lại không nghỉ,“Sao bây giờ muội đã trở lại rồi? Tam thúc đâu? Không cùng về với muộisao?”
Thần sắc Hoa Đào có chút mất tự nhiên, “Hắn… Hắn còn chút việc ở thư viện, ta về trước.”
Mọi người đã trở lại không thể cứ đứngchắn trước cửa như vậy, Liêu thị cuối cùng vẫn bảo Hỉ Nhi và Tam Nhagiúp Hoa Đào đem đồ đạc cất vào trong nhà.Nghe được tin Hoa Đào trở về,Thẩm Nghị và Trinh nương cũng cảm thấy có chút kỳ quái. Bây giờ mới làtháng mười hai, tính thời gian, Thẩm Nghị mới đến thư viện không baolâu, Hoa Đào cũng theo đó rời đi.
“A… Mệt chết ta!” Hoa Đào duỗi thắt lưng, mệt mỏi dựa vào trên giường. Ngọc nhi và Đông Oa thì đang chơi cùng nhau trên phản.
Lúc Trinh nương ôm Minh nhi đi vào liềnnhìn thấy cảnh này. Minh nhi ngạc nhiên nhìn Ngọc nhi ở trên phản, giãydụa muốn đi ra chỗ nàng. Trinh nương bèn bảo Tam Nha trông coi Minh nhi, để tỷ đệ hai người chúng nó chơi cùng một chỗ trên phản.
“Lúc này, sao tỷ có thể trở về được?”Trinh nương ngồi bên người Hoa Đào, không hề khách khí hỏi. Hoa Đào cóthể lừa được Liêu thị chứ không thể lừa được nàng. Lần này Hoa Đào trởvề nhất định là đã có chuyện gì xảy ra.
Hai mắt Hoa Đào mị nhãn như tơ, cười hỏi lại một câu, “Sao vậy? Ta không thể trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243865/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.