Chờ về đến trấn Tú Thủy, đã là hơn thángmười một. Chỉ là lúc đi, Thẩm Nghị nghĩ nhất định mình sẽ mang danh cửnhân trở về, không đoán được hiện tại người đã trở lại, cũng là đã thayđỏi nghiên trời lệch đất.
Thẩm Phong và Trinh nương còn không biếtThẩm Nghị ở tình gặp phải loại chuyện này. Thấy Thẩm Nghị trở lại, liềnvô cùng cao hứng.
“Thế nào? Thi cử thế nào?” Thẩm Nghị vừa xếp đồ xuống xong xuôi, Thẩm Phong liền hỏi ngay lập tức.
Thẩm Nghị có chút mệt mỏi, “Đại ca, hiện tại đệ rất mệt. Đệ muốn đi nghỉ.”
Thẩm Phong có chút kinh ngạc, nhưng cũng không hỏi thêm điều gì, “Được được, đệ đi nghỉ ngơi đi.”
Trở lại phòng, Thẩm Nghị liền sốt ruột đi nhìn con. Tuy rằng Trinh nương có cảm giác được cảm xúc của hắn có chút thay đổi, nhưng cũng không hỏi chuyện gì đã xảy ra, chỉ đem Minh nhiđưa cho Thẩm Nghị.Thẩm Nghị ôm Minh nhi mềm mềm trắng trẻo trong lòng,nhìn theo bóng Trinh nương vội vàng thu thập hành lý cho mình, mới cảmgiác được một ít kiên định trong lòng. Lúc trong nhà lao, hắn chỉ có một ước muốn duy nhất là nhìn thấy con và thê tử. Hiện tại về nhà, hắn cảmgiác được trong lòng tràn đầy tình cảm ấm áp.
Minh nhi nửa tuổi chỉ ăn sữa cũng rất mập mạp, luôn lắc lắc thân mình muốn lấy miếng ngọc bội ở bên eo của ThẩmNghị. Thẩm Nghị hôn mạnh một cái lên mặt nó. Minh nhi liền hắc hắc nở nụ cười, sau đó lại cúi đầu tiếp tục cố gắng túm lấy miếng ngọc bội.
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243864/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.