Thẩm Huy mời Thẩm Nghị và Phùng tiên sinh cùng nhau phẩm trà.
Thẩm Nghị ở thư viện dưỡng thương nửatháng, sức khỏe đà gần như hồi phục hoàn toàn, chỉ là trong lòng vẫn còn nhớ đến chuyện của Trần gia, nên mặt mũi vẫn còn chút cau có.
Tùng Nhân thư viện nằm trong một tòa nhànằm lưng chừng sườn núi, chung quanh là rừng trúc rậm rạp, là bộ dángđiển hình của thư viện. Khung cảnh u tĩnh, trong thư viện không phải làđệ tử thì chính là tiên sinh, chỉ có chút kỳ quái là tuổi của những tiên sinh trong thư viện đều khá trẻ, không giống với những thư viện khác,tất cả đều là lão nhân cả.
Phía sau núi của Tùng Nhân thư viện cómột tiểu đình nhỏ nằm phía trên, đứng trong đình có thể xem toàn bộ cảnh sắc trong thư viện, còn có thể nhìn núi non trùng điệp phía xa chungquanh đó, là một nơi tuyệt vời để ngắm phong cảnh.
Giờ phút này, ba người Thẩm Huy, ThẩmNghị, Phùng tiên sinh đang ngồi ở trong đình phẩm trà.Thẩm Nghị và Phùng tiên sinh đều không có tâm tình đi thưởng thức khung cảnh tú lệ xungquanh. Hai người cúi đầu uống trà, sắc mặt đều không chút thay đổi. Thẩm Huy nhìn người này, lại nhìn người kia, không nói gì thở dài.
Cũng không thể trách Thẩm Nghị và Phùngtiên sinh. Một người thì tự mình trải qua chuyện tàn khốc như vậy, mộtngười tận mắt nhìn thấy kết cục bi thảm của bằng hữu cùng trường ngàytrước. Đây cũng không tính là chuyện đáng giá để cao hứng.
“Năm đó ta cũng không đơn giản là vì Tônthị qua đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-tai-nuong-tu/3243863/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.