Editor: ChiMy
Sở Thanh Linh nhìn căn phòng vắng vẻ, trong lòng bất an, xoay người chuẩn bị đi ra ngoài. Y quán, hiện tại đến y quán xem thử! Cha nhất định sẽ ở đó, còn có Mặc Hiên nữa.
Chạy qua mấy con phố, rốt cuộc Sở Thanh Linh thở hổn hển dừng lại trước y quán của nhà mình, nhìn cửa lớn đóng chặt, Sở Thanh Linh cứng người. Cũng không có! Ở đây cũng không có ai! Chẳng lẽ? Trong lòng Sở Thanh Linh hiện lên một suy nghĩ, nàng nhíu chặt mày, trong lòng run sợ.
Ngay lúc Sở Thanh Linh tâm loạn như ma, một thanh âm quen thuộc vang lên ở bên tai: “A, Thanh Linh, tại sao ngươi lại đứng ở đây?”
Sở Thanh Linh ngẩng đầu nhìn thấy đại thẩm đang vô cùng kinh ngạc đứng ở bên cạnh y quán, phảng phất như chính mình không nên ở nơi này.
“Đại thẩm? Biết nhà ta đi đâu không?”Sở Thanh Linh vội vàng hỏi,
“Tại sao y quán không mở cửa? Nhà của ta cũng không có ai!”
Vị đại thẩm nhìn bộ dạng gấp gáp của Sở Thanh Linh cũng có chút khó hiểu:“Cha ngươi mới vừa đi, hai chiếc xe ngựa tới đón họ. Nói là ngươi phái người tới đón a.”
Dứt lời, đại thẩm lại thấy mặt mày của Sở Thanh Linh trở nên tái nhợt, cũng hiểu chuyện có gì đó không đúng. Nguyên bản nghe nói Sở Thanh Linh sắp phải lập gia đình, hôm nay nhìn thấy hai chiếc xe ngựa xa hoa tới đón người, chính mình còn cực kỳ hâm một suốt một lúc lâu. Hiện tại Sở Thanh Linh lại đứng ở chỗ này, hơn nữa còn không biết là ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/1606580/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.