Editor: ChiMy
Trong phòng yên tĩnh đáng sợ, Đông Phương Thiếu Tư nửa híp mắt nhìn Sở Thanh Linh không nói được một lời sắc mặt càng thêm nghiêm túc.
Sở Thanh Linh nhìn mặt Đông Phương Thiếu Tư âm lãnh, trong lòng thấp thỏm, hơi hối hận. E rằng lời nói vừa rồi quá mức trực tiếp. Nếu hắn tức giận thì sao đây? Lần trước hắn nói qua sẽ công khai thân phận của phụ thân, thế nhưng nàng tin phụ thân có năng lực xử lý việc này. Lần này thì sao? Hắn muốn trừng phạt nàng thế nào, nhốt trong phòng hay phạt quỳ? Cũng không sao cả, chỉ cần tuyệt đối không bị hắn nhốt trong đây cả đời là được.
Ngay lúc Sở Thanh Linh suy đoán Đông Phương Thiếu Tư sẽ làm sao đối với nàng, Đông Phương Thiếu Tư lại chợt nở nụ cười, cười xán lạn, vô cùng xinh đẹp. Sở Thanh Linh nhìn khuôn mặt tươi cười của Đông Phương Thiếu Tư đến thất thần, không rõ rốt cuộc nam nhân ở trước mắt đang suy nghĩ gì.
“Nàng đấy, có phải đang suy nghĩ vớ vẩn hay không?”Đông Phương Thiếu Tư mỉm cười trêu tức nói.
Sở Thanh Linh sửng sốt, không rõ sao Đông Phương Thiếu Tư lại biết suy nghĩ của nàng.
“Ta làm sao có thể bỏ được, nàng trở về đi. Ta thả nàng về nhà, bất quá nàng tùy thời có thể trở về. Bất cứ lúc nào cũng có thể.” Đông Phương Thiếu Tư sờ cằm của hắn lộ ra nụ cười mê người đầu độc lòng người.
Sở Thanh Linh há hốc miệng, không thể tin tưởng nhìn nam nhân mỉm cười trước mắt. Chính mình không có nghe lầm chớ? Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sung-phi-cua-vuong-gia-ta-mi/1606579/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.