Đám côn đồ có lẽ chưa từng gắp chuyện này đều kinh sợ tránh xa ra.
Ai nấy đều nhìn cô bằng ánh mắt giật mình, rõ ràng không ngờ tới một cô gái một thân một mình như cô có thể cứng đến như vậy.
Nhưng đợi chúng bị hành động của cô dọa nạt bừng tĩnh lại một đám người đã quen hoành hành càng nổi máu hơn.
"Mẹ kiếp! Con dĩ! Hôm nay mày chết chắc rồi!"
Chúng mắng chửi, đe dọa.
Mặc dù cũng rất dè chừng chậu than trên tay cô nhưng bọn chúng càng giận vì bị cô dọa nạt hơn.
"Đại ca! Con nhỏ này muốn chết!"
"Đại ca! Không thể tha cho nó! Nếu không anh em còn làm sao lăn lộn nữa!"
Tên đại ca vốn dĩ cũng khá bất ngờ vì Châu Hàm, nhưng khi nghe đàn em gọi mình, gã liền gầm mặt xuống.
"Vốn dĩ đã nghĩ nếu cô em ngoan ngoãn giao tiền ra thì bọn anh sẽ tha cho em, còn bảo kê em tiếp tục làm ăn. Nhưng cô em đã không biết điều như vậy... Đập đi!"
Nói xong gã liền đá mạnh cái ghế bên chân khiến nó đập vào xe hàng phát ra một tiếng chói tai.
Đám anh em của gã càng khỏi nói, tuy kiêng dè nhưng máu điên lại khiến chúng càng hưng phấn hơn, lập tức nhảy bổ tới, hướng bàn ghế của quán định đập phá.
Châu Hàm lại không ngây thơ đến mức cho rằng chúng sẽ bị cô dọa, nhìn thấy tình cảnh này cô cũng không sợ. Cô đã nghĩ cùng lắm là cô chuyển đến nơi khác sống sau chuyện này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-sa-vao-luoi/3748932/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.