Hơn nửa tháng trước, thời điểm Dai tỉnh lại trong phòng nghỉ của Venetian với thần thái sáng láng như vừa được tưới tắm bởi nước thánh đã là buổi trưa sau khi Châu Hàm rời đi được vài tiếng.
Anh cảm thấy mình đã ngủ rất ngon, cả thân thể khô héo trước đó đều đã hồi sinh.
Nhưng khi nhớ đến nguyên nhân khiến mình thoải mái như vậy, đến mức ngủ vùi thật sâu cho đến lúc này, lại phát hiện trong phòng chỉ còn mình anh, mùi hương của người con gái đêm qua đã chẳng còn bao nhiêu, nhạt đến mức anh phải nhăn mũi mới ngửi được, cảm xúc tốt đẹp đã biến mất phân nửa.
Cốc cốc.
Đương lúc anh như tên biến thái cầm lấy mấy miếng giẻ rách từ bộ đồ đêm qua người con gái đã mặc đưa lên mũi hít lấy hít để như tên biến thái thì cửa phòng anh bị gõ vang.
Anh đứng dậy đi ra mở cửa.
Khi cửa mở tung, Dai nhìn thấy người bên ngoài với cánh tay đang giơ lên, rõ ràng là thiếu kiên nhẫn định gõ thêm mấy cái thúc giục, anh nhạt toẹt hỏi: "Có chuyện gì?"
"Ai ui, đừng nói giờ này anh mới tỉnh nha! Coi bộ anh đã có một đêm vô cùng thỏa mãn nha."
Nếu Châu Hàm ở đây sẽ phát hiện người đàn ông đứng bên ngoài cửa phòng chính là gã đòi nọ đã cùng cô làm giao dịch.
Mà Davis khi nhìn thấy thân hình trần trụi tỉ lệ hoàn mỹ như một tác phẩm do thần tạo nên của Dai, gã phấn khích hít sáo, không hề bận tâm đến thái độ lạnh tanh của Dai mà hạ lưu nói: "Tôi đã bảo mà, tình dục chính là thú vui có ý nghĩa nhất mà Chúa đã tạo ra, không có tình dục chính là không phải đang sống đấy. Cho nên người anh em của tôi, anh phải hưởng thụ nhiều vào."
Dai vốn không có để tâm đến hắn bỗng nhiên nghe thấy cách nói này liền ngẩng đầu hỏi: "Người đêm qua là do anh gọi tới?"
Davis vô cùng thẳng thừa nhận: "Đúng đấy."
"Tôi còn chẳng nghĩ tới anh sẽ thích kiểu phụ nữ này đó. Báo hại tôi đã dùng đủ mọi cách cũng không thể khiến anh siêu lòng."
Hắn nói cứ như việc hắn làm là chuyện vô cùng bình thường vậy, nhưng chính là hai người không có thân đến mức quan tâm đến đời sống của nhau.
Lại nói Dai biết Davis không phải đang quan tâm anh nên mới làm cái trò này không biết mệt. Nói đơn giản thì đó chỉ là tâm tư ác liệt của Davis khi thấy một người không giống mình mà thôi.
Đúng vậy, khác với Dai, Davis là một tên ăn chơi có tiếng, thứ thú vui nào chơi đời hắn cũng chơi, mà giỏi nhất là chơi gái. Cố tình hắn là con cháu dòng dõi có gia có giáo nên hắn vẫn luôn bị răn dạy về cái thói hư tật xấu của mình. Khi họ mới quen biết nhau Dai với hắn như hai mặt đối lập giữa đen và trắng, Davis không tin đàn ông lại không thích chơi gái cho nên từ âm thầm cho tới công khai bày trò ý đồ muốn chứng minh đàn ông ai cũng như ai. Rõ là nhàm chán.
Dai vẫn luôn không thèm để ý đến trò chơi của hắn, bởi ai tới anh cũng không phản ứng. Mãi cho đến hôm nay... Trách không được Davis không đợi nổi mà tìm anh thể hiện.
Chính là anh đang muốn tìm người con gái kia, nếu đó là người của Davis vậy thì càng tốt.
Không lọt tai những lời lảm nhảm bẩn thủi của Davis, anh hỏi: "Cô ấy đâu rồi?"
Davis khựng lại rõ ràng, sau đó rất khoa trương nhìn anh: "Không phải chứ?"
"Người anh em, anh không nhàm chán đến mức đó chứ?"
Dai nhìn hắn, không nói tiếng nào.
Davis lại thấy bực bội trong lòng rồi lại cố tình ép xuống, lởi xởi nói: "Thôi đi, đừng nhàm chán như vậy."
"Đàn bà trên đời nhiều như thế, chúng ta nên mỗi người thử một lần mới tính là sống đúng không?"
"Để tôi giới thiệu cho anh thêm mấy người."
Davis vừa nói vừa nghiến răng nghĩ hắn không tin sau khi nếm qua tình dục Dai sẽ không bị nó cám dỗ.
Có lẽ Châu Hàm hợp gu Dai thật, nhưng đó là do trước đây Dai không có hứng thú với tình dục. Davis cho rằng đàn ông chính là sinh vật sống bằng nửa thân dưới, coi như bây giờ Dai vẫn còn chưa dứt hứng thú với Châu Hàm đi thì đợi anh thèm đến không đợi được tự nhiên sẽ đi tìm người khác. Đàn bà ấy mà, chỉ cần một cái lỗ có thể thỏa mãn thì ai mà chả được.
Dai không cần nhìn vẫn đoán được thứ suy nghĩ bẩn thủi trong đầu Davis. Chẳng qua anh không thèm để ý, xuyên qua tiếng nói của hắn nhàn nhạt bảo: "Anh chỉ cần nói cho tôi biết cô ấy ở đâu thôi."
"Đương nhiên nếu anh không nói cũng được."
Anh tự tìm.
Mấy chữ cuối anh không nói ra, sau khi mặc xong quần áo chẳng còn mấy hoàn chỉnh sau một đêm phóng túng anh vượt qua hắn đi thẳng ra ngoài.
"Ấy Dai!"
Bỏ qua tiếng gọi với theo của Davis, Dai bước vào thang máy, bấm tầng trệt.
Có một điều không thể không nói, mặc dù Davis chẳng ra gì nhưng lần này anh thật sự phải cảm ơn hắn.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]