🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Đã có lúc cô thắc mắc rốt cuộc hắn và người bên trong phòng có quan hệ thế nào. Nhưng cô không hề hỏi, đưa chiếc điện thoại đắt tiền mà gã đã đưa cho cô chỉ vì muốn cô có thể chụp được những tấm hình đẹp nhất, sắc nét nhất cho gã.

Khi thấy cô chỉ chụp một tấm, gã rất tiếc nuối, nhưng hài lòng nhiều hơn, giọng nói cũng bất giác mang theo sự phấn khởi: "Cô thật khiến tôi kinh ngạc đấy. Quá sức kinh ngạc luôn. Cô không biết tôi đã đưa rất nhiều người tới thử nhưng chỉ có cô thành công. Có những người còn là siêu mẫu thế giới, quyến rũ hơn cô gấp mấy lần."

"Chậc chậc, khó hiểu quá. Chẳng lẽ đây là gu của hắn?"

Châu Hàm không định nghe những lời tự thuật có hơi biến thái quá của hắn, nhưng cô lại không khỏi nói quả nhiên, ngoài cô người này còn chuẩn bị thêm những người khác. Cô lạnh nhạt nhắc nhở: "Như vậy là xong rồi đúng không?"

"Xong rồi!"

Gã đàn ông kia vô cùng sảng khoái đáp, rồi hào phóng nói: "Vì tôi rất hài lòng nên thưởng thêm cho cô năm mươi ngàn. Cô muốn thẻ tín dụng hay tiền mặt?"

"Tiền mặt."

Châu Hàm không chút do dự đáp. Cô cũng không làm bộ mà đùn đẩy số tiền thưởng kia, bởi vì cô cảm thấy mình xứng đáng để nhận nó.

"Đây, thay đi, rồi tôi sẽ đưa cô về. Tôi là người có chữ tín, nói được làm được."

Biết cô sẽ nói vậy gã không có ngoài ý muốn, chỉ đưa cho cô một chiếc túi, nhìn là biết hàng hiệu.

Châu Hàm không để ý, nhận túi, dựa theo chỉ dẫn của gã đàn ông đi vào một căn phòng, thay đồ rồi rời khỏi Venetian, rời đi Macao.



Đối với Châu Hàm, một chuyến đi kia không khác gì một giấc diệp mộng trang chu.

Khi mộng tỉnh, cô cầm mười vạn(một trăm ngàn) rời khỏi khu ổ chuột, trực tiếp rời đi Thượng Hải, đến Tứ Xuyên.

Năm xưa cô đến Thượng Hải là vì gã đàn ông khốn nạn gọi là cha cô lừa gạt muốn bán cô cho một tên giàu có bụng phệ lắm vợ thiếu con ở đó. Tuy rằng trước khi bị đem đi cô đã chạy trốn nhưng đồng thời cũng rơi vào cảnh không một xu dính túi. Cô đã phải nhặt ve chai khắp nơi mới có thể tồn tại ở cái mảnh đất nhộn nhiệt giá cả đắt đỏ này nhưng chỉ có thể sống trong khu nghèo mà hỗn loạn suốt nửa năm.

Rời đi Thượng Hải, Châu Hàm không trở về quê ở Chiết Giang mà xuyên qua nửa đất nước, đến nơi cô từng ao ước muốn tới thử một lần, Tứ Xuyên.

Còn gã cha tồi không biết đã chết ở xó xỉn nào của Thượng Hải cô xem như không có.

Trùng Khánh, tiết đông chí.

"Bà chủ, cho năm cây xiên ức gà nữa!"

"Có ngay!"

Thời điểm này mà ăn xiên nướng thì hết sẩy con bà bảy bán bánh bò phải không.

Châu Hàm vừa đáp lại vừa nhanh nhẹn cầm năm cây xiên ức gà được tẩm ướt đỏ rực nhìn mà chảy nước miếng đặt lên đĩa, lại tiện tay lấy thêm một góc sáu miếng bánh lúa mạch thịt lợn đặc sản Chiết Giang đem ra bàn vừa gọi.

"Khuyến mãi thêm một miếng bánh, chúc ngon miệng."

"Cảm ơn bà chủ!!"



Nhóm thanh niên tuổi mới lớn vô cùng vui vẻ mà cảm ơn cô.

Cái tuổi này á, không có ai là không thích xiên nướng. Mặc cho Trùng Khánh nhiều quán nướng như vậy nhưng cái quán nhỏ chẳng có đến mặt tiền này của Châu Hàm vẫn có sinh ý rất khả quan.

Lại nói sau khi đến Trung Khánh, Châu Hàm dùng số tiền mình đang có tay làm hàm nhai, tự mở một quán xiên nướng theo phong cách Chiết Giang gần ngay nơi cô trọ. Vì để tăng hiệu quả buôn bán, cô còn khuyến mãi thêm bánh lúa mạch thịt lợn đặc sản Chiết Giang nếu mua đủ số lượng xiên nướng.

Nhờ điểm đặc biệt này mà quán nhỏ trên vỉa hè của cô, bình thường chỉ mở được mấy cái bàn con con vừa khai trương đã có lượng khách kha khá.

Cô cũng làm ăn lương thiện, giá cả bình dân chất lượng lại tốt nên thường có khách quen.

Chỉ mới mở được nửa tháng mà cô đã nhìn thấy tương lai ổn định sau này của mình.

Nhiêu đó cô đã thỏa mãn.

Đêm đã về khuya.

Dù đêm khuya là nơi Trùng Khánh náo nhiệt nhất nhưng cô cũng không bán lâu. Vừa bán hết số xiên hôm nay cô đã dọn đường hồi phủ.

Nơi cô trọ lại cách chỗ cô mở quán chỉ tầm trăm mét, cho nên Châu Hàm không mất bao lâu đã về đến nhà. Đó là một căn phòng cũ thuộc một phần của gian tứ hợp viên nằm biệt lập trên một sườn dốc. Ở Trùng Khánh những ngôi nhà này nhiều lắm, là kiểu nhà hồi đất nước mở rộng và cải cách xây hàng loạt rồi phân phát cho người dân. Không gian mặc dù không lớn nhưng giá cả tiện nghi.

Cô quen đường quen nẻo đẩy chiếc xe đồ đạc nhỏ của mình vào một góc, lấy bạc tủ lại cẩn thận rồi cầm chìa khóa đi mở cửa. Từ đầu chí cuối cô không hề phát hiện tại một góc khuất tối tăm giữa mấy chậu cây cảnh che giấu một thân ảnh. Anh giống như bị bóng tối nuốt chửng, đôi mắt một khắc cũng không rời bóng hình người con gái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.