🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Khi tay anh chạm vào hạp cốc bí mật nhất, những cái gảy, nhéo, đâm, vuốt đều dịu dàng đến mức khiến cô ngại phiền.

Những lúc đó anh đều chôn đầu trong hỏm cổ của cô, như đang hút thuốc phiện mà hít mạnh đến mức cô còn cảm nhận được lồng ngực anh chấn động.

"Anh... Làm gì vậy?"

Trong lúc dục vọng từ chút quét qua toàn thân, cô ngu ngơ hỏi.

Rồi cô nghe thấy tiếng cười của người đàn ông, trầm thấp như nốt đồ của cây đàn xen-lo khiến lỗ tai cô rung động từ hồi.

"Em thơm lắm. Tôi chưa từng thấy ai thơm như em."

Khi nói răng của anh còn ma sát lên làn da nhạy cảm nơi hỏm cổ của cô.

Nói cứ như cô là một món ăn...

Khoảnh khắc ấy có ý tưởng nào đó lướt qua đầu cô nhanh như sao xẹt.

Châu Hàm không kịp bắt lấy rồi nhanh chóng quên mất tất cả khi vật to lớn kia chen vào người cô. Chậm rãi, mà từ từ nuốt chửng lý trí của cô.

"Cô bé của tôi, em chặt quá... Thả lỏng nào."

Thả lỏng? Châu Hàm hít vào thì ít thở ra thì nhiều vì đau đớn khi bị phá thân cảm thấy hai từ kia đối với cô xa lạ quá.

Đau quá...

"Ngoan, đừng khóc. Rất nhanh sẽ không còn đau nữa, tôi hứa đấy."

Ngón tay của người đàn ông lướt qua khóe mắt cô, dịu dàng khó tưởng.

Rõ ràng hành động dưới thân anh chưa từng dừng lại chút nào, mỗi cái chen vào, rút ra, cọ sát dù là nhỏ vụn nhất đều khiến cô đau đến không thể nổi. Thế nhưng anh vẫn có thể làm ra những hành động đối lập hoàn toàn như dịu dàng hôn cô, lau khóe mắt cho cô, dỗ dành cô.



Giữa thế bất lưỡng lập như vậy, cô dần không còn thấy đau nữa thật.

Thứ sót lại chỉ còn khoái cảm không ngừng tích lũy.

Không biết từ khi nào, cả con quái vật khủng bố kia đã chen vào người cô đến mức chẳng còn thấy gì. Bởi vì sự dịu dàng trước đó khiến cô cảm thấy ngứa ngấy không chịu nổi mà nhất thời quên đi sự căng tức khi bị nó lấn chiếm bất chấp nơi đó của cô chật hẹp đến vậy. Một sự gian trá không hề nhỏ.

Lại khiến người ta muốn trầm mê.

Như một món quà bất ngờ giữ cuộc đánh đổi này phải không. Châu Hàm cảm thấy mình có thể xem nó là một trải nghiệm tốt đẹp...

"A á~! Hức! Á!!"

Nhanh quá. Nhanh quá rồi... A!!!

Châu Hàm chẳng thể thốt ra nổi một âm thanh ngoài những tiếng rên rỉ gãy gọn chẳng thành câu. Trước đó cô nhất định đã bị bỏ thuốc mới nghĩ đây là một trải nghiệm đẹp.

Dưới sự xâm chiếm như bão táp của người đàn ông, cô chỉ biết vô thức lắc lư đầu như thể đang bày tỏ sự từ chối.

Cả thân thể cô đã bị người đàn ông mở ra, xoay tròn úp ngược đủ cả, khiến cho cô dục tiên dục tử lại sinh ra ám ảnh vì sự đối lập dưới mạnh bạo trên dịu dàng của anh.

Quá nhanh... Cô không chịu nổi mà bấu vào vai anh.

"Đừng cào, đau tay em."

Dai dễ dàng gỡ bàn tay chẳng thể để lại một vết xước trên vai anh của cô ra, đổi thành ôm lấy cổ: "Cô bé của tôi, ôm nào."

Dưới háng lại thúc mạnh, dồn dập, không hề chậm trễ một giây nào.

"A ứ!!!"



Chẳng thể nghĩ nổi cái gì, thời điểm khoái cảm vồ vập trào lên, cô bất giác ôm lấy đầu người đàn ông, ngón tay bấu vào da đầu anh, nắm tóc anh hét lên thất thanh.

Theo cao trào đến, tầm mắt cô trắng xóa, linh hồn cũng lơ lửng như trên mây.

Khi đó cô chẳng còn tâm trí đâu mà để ý cái chày thịt dù bị cô cắn đến gắt gao vẫn không ngừng giã nát đường hầm chật chội lầy lội bất kham vì cao trào của cô. Theo khoái cảm không ngừng kéo dài là toàn thân cô cũng vô thức co giật theo.

Mà theo đó, có thứ gì đã bị che giấu.

Đó là cảm giác nhoi nhói trên làn da hồng nhuận vì tình dục của cô.

Rồi có thứ gì bị hút ra, được nhấm nháp một cách tận tình say mê.

...

Lúc tỉnh lại Châu Hàm cứ tưởng mình bị đào móc đến trống rỗng.

Toàn thân cô không còn một chút sức lực, thế nhưng may mắn lại không có đau nhức như bị mười chiếc xe tải cán qua mà cô đã từng nghe thấy người ta miêu tả về việc làm tình quá độ.

Trừ cảm giác thoát lực say sẩm choáng váng như bị thiếu máu, lại nhớ đến trải nghiệm khó tưởng tượng nổi đêm qua, cô cảm thấy mình có thể chấp nhận được, cũng thấy những người kia đã nói quá.

Chịu đựng sự choáng váng đó, Châu Hàm chậm chạp ngồi dậy, không quên yêu cầu của người kia mà lần mò điện thoại trong đóng giẻ rách không thể mặc lại nổi kia chụp người đàn ông đang ngủ say bên cạnh một tấm. Sau một đêm đầy thỏa mãn, khuôn mặt điển trai kia quả thật rất sáng láng, đầu lông mày đều giản hết ra, còn ngủ vô cùng say, hoàn toàn không bị cô đánh thức.

Cứ như đã lâu chưa từng tận tình như vậy.

"Chậc... Tạm biệt."

Châu Hàm khẽ chạm vào chiếc mũi cao của người đàn ông một cái rồi lếch khỏi giường.

Cô bước vào phòng tắm, vớ đại một chiếc áo tắm khoác lên người rồi mở cửa rời đi.

Cô vừa mới bước ra ngoài đã nhìn thấy gã đàn ông đã giao dịch với cô đứng đợi sẵn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.