Phượng Mặc Yên nhướng maỳhoori lại “ Không sai?” Nàng đã làm trước bao nhiên con mắt của nhiều người, lại ngang nhiên kêu không làm sai? Thú vị. 
“ Ngươi nói dối, rõ ràng ngươi bẻ tay ta “ Hạ Uyển khóc lên nói, sau đó quay sang hắn “ Vương Gia, ta..ta..” 
“ Ngươi bẻ tay trắc phi của ta, vậy nên gọi là gì đây?” Hắn sắt bén hỏi nàng, Mộc Khả Hân của bây giờ cho hắn cảm giác không giống bình thường. 
“ Lỗi không do ta, là do nàng, ta không bắt nàng gây sự với ta “ Mộc Khả Hân lạnh nhạt nhún vai, nàng chưa bao giờ đi gây sự với người khác, chỉ có người ta gây sự với nàng nên nàng không thể tha. 
“ Ngươi... ta không muốn sống nữa...” Nàng dựa vào lòng Phượng Mặc Yên khóc. 
“ Ta có thể giúp “ Mộc Khả Hân cười lạnh. 
“ Sao?” Hạ Uyển ngẩng lên, gương mặt xinh đẹp tràn đầy nước mắt chọc người thương tiếc. 
“ Giúp ngươi... chết càng nhanh “ Nàng nhẹ nhàng nói như bình thường. 
“ Ngươi dám làm càng trước mặt Vương Gia?” Nàng yểu điệu nép vào hắn. 
“ Yên, ta nghĩ ta có việc cần nói với Vương Phi của ngươi “ Phượng Mặc Khuynh bỗng lên tiếng. 
Hắn đồng ý, ánh mắt mang ý cừơi hơi liếc qua nàng rồi ôm eo Hạ Uyển rời đi. Nhuỵ Nhi cũng bị nàng cho lui. 
“ Có chuyện gì sao?” Nàng không cảm xúc hỏi, đây là nam nhân nguyên chủ thân thể này yêu say đắm dù hắn chưa bao giờ cho nàng một ánh mắt. 
“ Ngươi là ai?” Hắn dồn sát vào nàng. 
“ Ta là ai không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quoc-tranh-phi/1518493/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.