Sau khi dạo phố xong Mộc Khả Hân và Nhuỵ Nhi đi về phủ Vương Gia, đương nhiên là bằng cửa sau.
Theo như Mộc Khả Hân nói là “Việc nhỏ không nhịn được, việc lớn ắt sẽ hỏng “
Dù sao cũng là Vương Phi thất sủng nên dù có đi đâu hay mất tích cũng chả ai thèm quan tâm, như vậy cũng tốt rất giúp ích cho cho nàng.
“ Nhuỵ Nhi chúng ta có của hồi môn chứ “ Nàng cần tiền để đầu tư buôn bán.
Nhuỵ Nhi gật đầu trả lời, dù sao cũng là Đại tiểu thư Thừa Tướng Phủ không thể nào đại hôn không có lễ vật được.
“ Tốt, đi lấy ra cho ta xem “ Nàng cười nhẹ nói.
Nhuỵ Nhi vâng lời lấy ra của hồi môn của thân xác này, đúng là tiểu thư quan lại thật sự vàng bạc rất nhiều nha, còn trang sức nữa.
“ Được rồi, Nhuỵ Nhi muội hãy đổi số trang sức này thành ngân phiếu “ Nàng không thích đeo trang sức để đó cũng vậy thôi thì cho nó làm điều có ích vậy.
“ Nhưng tiểu thư đây là của hồi môn của ngươi “ Nhuỵ Nhi kinh ngạc.
“ Không cần, cứ làm theo ta nói “ Mộc Khả Hân lạnh lùng bảo.
Nàng vâng lời làm theo nếu tiểu thư lúc trước nàng có thể nói vài câu thì tiểu thư bây giờ nàng không thể làm trái ý.
“Nhuỵ Nhi đi bộ tiêu cơm thôi “ Hồi nãy nàng ăn có hơi nhiều.
“ Vâng “ Nhuỵ Nhi vui vẻ chạy theo nàng, tuy nàng không làm trái ý tiểu thư của bây giờ được nhưng sống cùng nàng rất thoải mái.
“ Đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-quoc-tranh-phi/1518492/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.