Tuy rằng thời gian khách quan bị ngưng lại, nhưng Nhan Thoát vẫn thấy đói, thấy buồn ngủ, điều này chứng minh đồng hồ sinh học của cậu vẫn còn hoạt động.
Cho nên mỗi ngày sau khi tỉnh lại cậu sẽ chạy bộ đi học, làm nghiên cứu, lần đầu tiên thấy đói Thời Giam sẽ mang cơm tới cho cậu, lần thứ hai thấy đói sẽ chạy bộ về nhà, cùng người yêu không nhìn thấy của cậu làm bữa tối. Sau đó cùng nhau xem phim hoặc chơi game, lại cùng hoan ái, cuối cùng ôm nhau tiến vào mộng đẹp, kết thúc "một ngày".
Nhan Thoát lý giải chuyện "Thời Giam" đưa cơm cho mình là do mình có hai nhân cách, nhân cách thứ hai làm việc khi cậu không có ý thức. Mỗi ngày nhân cách thứ hai sẽ chuẩn bị sẵn cơm để mang đến, lúc cậu ăn sẽ ảo tưởng cơm ăn đều là người yêu chuẩn bị cho, hơn nữa ảo tưởng không phải một mình cậu ăn, mà là ngọt ngào ăn chung cùng người yêu, có đôi khi người yêu sẽ đút cậu ăn, có đôi khi người yêu sẽ hôn trộm cậu, có đôi khi người yêu sẽ ôm cậu vào ngực mà đút cơm... Dù sao tất cả cũng là do cậu tưởng tượng nên.
Nhưng Nhan Thoát cũng nghĩ lại nhiều lần, bởi vì trước đó cậu thậm chí không nghĩ đến mình có thể tưởng tượng ra nhiều kiểu yêu đương đa dạng như thế, còn có như vậy như vậy... Không đúng tinh thần văn minh của Xã hội chủ nghĩa.
Bởi vì nhận định bản thân bị tâm thần phân liệt, cho nên Nhan Thoát cảm thấy việc mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nhan-cua-thoi-gian/2420982/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.