Tên điều dưỡng này do dự một lúc, vẻ khó xử nói: “Tổng Giám Đốc có nói… chính tôi phải đưa bác sĩ Tử cùng đi…"
Tử Mạn Thiên suy nghĩ một lát, dù sao cũng chẳng có chuyện gì làm, cậu cũng chỉ là một cấp dưới thấp cổ bé họng, có cơ hội dùng bữa với cấp trên như thế là phước phần của cậu, bèn nói,
“Vậy cũng được, vậy cậu đi trước dẫn đường giúp tôi.”
Điều dưỡng kia cung kính khom người, dẫn Tử Mạn Thiên đi về phía cửa bệnh viện, hai người cùng leo lên chiếc xe ô tô đậu sẵn.
Tài xế cho xe lượn đi lòng vòng nhiều lần tại bùng binh lớn, nhưng càng đi càng cảm thấy nghi hoặc, Tử Mạn Thiên cảm thấy không quen, đi mất cả buổi, vẫn cảm thấy nghi hoặc.
Chiếc xe bỗng dừng lại bên cạnh một hẻm nhỏ, tên điều dưỡng kia lộ rõ vẻ mặt không có lấy nửa phần tao nhã phong thái như lúc ban đầu. Hắn mỉm cười một cách đểu giả, rồi xoay sang Tử Mạn Thiên làm một động tác ‘mời’.
Tử Mạn Thiên vừa bước chân vào định xem rõ bên trong, nhưng phía sau lưng bỗng nhận lấy một cú đập mạnh thô lỗ hung ác, bước chân lảo đảo, ngã vào trong cửa.
Phía sau “rầm!” một tiếng đóng cửa nặng nề, trái tim Tử Mạn Thiên nẩy thình thịch.
Ngẩng đầu lên, thì thấy một thân hình mảnh khảnh trắng trẻo cao ngạo đang đưa lưng về phía cậu từ từ xoay lại, ở phía sau lưng người kia tỏa ra hình dạng quen thuộc mà cũng có chút xa lạ.
''Làm ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-nguy/3570334/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.