“Trương đại ca, em quyết định sẽ đến sống cùng mẹ em. Mẹ nói muốn chuyển nhà, nhưng chuyển đến đâu còn chưa xác định được. Em thì hy vọng có thể chuyển đến gần nhà các anh, như vậy sau này em muốn gặp các anh cũng tiện hơn… Đúng rồi đúng rồi, Trương đại ca, anh giúp em nói với Giang Lễ, mấy chiêu lần trước anh ấy dạy em rất hữu dụng a! Tên khốn dám ruồng bỏ em lần trước, hiện tại đang liều mạng cầu xin em quay về. Chính là, hừ hừ, chính là em không cần anh ta nữa. Giống như anh nói đó, điều kiện của em tốt như vậy, cần gì tự trói chặt vào một gốc cây… Trương đại ca? Alo, alo, Trương đại ca, anh có nghe không đó?”
‘Ầm’ một tiếng, Trương Hàn nửa tỉnh nửa mê không cẩn thận từ trên sô pha té xuống sàn nhà, may mắn là độ cao không quá đáng, dưới sàn còn được lót tấm thảm lông dày, cho nên Trương Hàn không thấy đau, chỉ là cái nơi đáng xấu hổ từng bị tên kia không ngừng xỏ xiên đang truyền đến từng trận tê dại, khiến cậu trong nháy mắt thanh tỉnh lên không ít.
Nhưng dù đã tỉnh táo rồi, Trương Hàn cũng chẳng thèm bò lên sô pha, cứ trực tiếp nằm dưới tấm thảm, tay phải mò mò xung quanh, vài giây sau đã tìm được điện thoại.
Ngáp một cái, Trương Hàn dùng giọng nói còn lờ đờ ngáy ngủ trả lời: “Anh đang nghe đây…”
Đầu dây bên kia truyền đến tiếng cười của một cô gái.
“Gạt người, anh vừa mới ngủ gật đúng không? Như vậy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-dao/3005580/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.