Chỉ cần ngủ, sẽ nằm mơ, không ngừng lặp lại cùng một giấc mộng.
Dù trốn thế nào, vẫn không thể thoát khỏi cơn ác mộng ấy.
Tiếng chuông báo thức chói tai kêu vang inh ỏi, như một thói quen, anh nhìn về phía đồng hồ, kim giờ vừa vặn chỉ con số 5.
Rất sớm.
Hơn nữa, hôm nay mười giờ anh mới có tiết học.
Tối qua gần mười hai giờ đêm anh mới ngủ, nếu tính ra anh chỉ ngủ được đại khái năm tiếng đồng hồ.
Nếu là sinh viên bình thường, có lẽ sẽ ngáp dài một cái, sau đó ngủ tiếp, nhưng anh đã hình thành thói quen ngủ rất ít rồi.
Sau khi rửa mặt, anh xuống bếp làm một phần bánh mì nướng cùng trứng chiên, pha thêm ly cam ép. Ăn xong bữa sáng đơn giản, anh ra ngoài phòng khách, mở TV xem bản tin sớm.
Cuộc sống của anh quả thật rất tốt. Mới học đại học mà thôi, nhưng trên danh nghĩa anh đã có một căn hộ cùng chiếc xe hơi thể thao, mỗi tháng còn có năm vạn đồng làm phí sinh hoạt.
Đây là đầu tư. Những người ở đó đang đầu tư trên người anh. Chỉ cần anh bằng cấp càng cao, năng lực càng mạnh, vậy sẽ có thể giúp họ làm càng nhiều chuyện.
Chàm chán xem những tiết mục trên TV, thời gian lẳng lặng trôi qua, đã gần chín giờ rưỡi.
Cũng gần đến giờ rồi, anh nghĩ thế, sau đó trở lại phòng ngủ, thay một bộ quần áo gọn gàng, xách ba lô, rời khỏi căn phòng lạnh lẽo.
——
“Nè, Giang Lễ, hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-linh-dao/3005582/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.