Hai cô gái một diễm lệ, một sắc sảo, cả hai đều sở nhan sắc xinh đẹp rạng ngời hệt như những đóa Anh Túc đầy mị lực, bên cạnh họ lại không hề có đàn ông nên lũ ong bướm xung quanh nãy giờ đều tha hồ ngắm nghía mỹ nhân.
Hai người đàn ông trẻ tuổi người Pháp lịch lãm bước tới tỏ ý trêu chọc. Phụng Cơ không thèm để ý tới họ, cô vốn chẳng hay nhiều lời với người lạ, nếu làm cô không vui thì cô sẽ thẳng tay trị cho họ sợ. Thấy Phụng Cơ không phản ứng, Tinh Nghiên lên tiếng: “Hai anh bạn này phiền đi chỗ khác, chúng tôi không thích bị người khác quấy rầy.”
Một trong hai người đó bắt đầu trêu chọc khi thấy Tinh Nghiên trả lời, Phụng Cơ ở bên cạnh chỉ biết âm thầm than thở, uổng cho Tinh Nghiên bạn cô bôn ba xã hội bấy lâu lại không biết im lặng chính là cách từ chối tốt nhất đối với một lũ háo sắc.
“Tiểu thư này, em tên gì?”- Một người có chiều cao khá khiêm tốn hỏi, amh ta tùy ý ngồi gần Tinh Nghiên.
“Liên quan gì đến anh, biến đi.”- Tinh Nghiên bực bội đáp.
“Đừng nóng nảy vậy mà...”
Phụng Cơ tin với khả năng của Tinh Nghiên có thể đuổi được đám ong bướm này, nhưng chỉ có điều là hiệu suất của Tinh Nghiên sẽ không nhanh bằng Phụng Cơ, bởi vì cô ấy còn hơi lịch sự. Phụng Cơ nhâm nhi ly rượu trong tay, thỉnh thoảng đưa mắt nhìn qua Trịnh Vỹ Thần, thấy anh vẫn tươi cười nói chuyện và không có vẻ gì là bài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183198/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.