“Cậu chủ, người bên tôi đã bố trí xong, giờ chỉ còn đợi lệnh cậu thôi.”
“Chờ ám hiệu của tôi mà hành động.”- Trịnh Vỹ Khang nói rồi ngắt điện hoại, sau đó nhìn mình trong gương, gương mặt thư sinh hàm chứa một tia tàn nhẫn, anh chỉnh lại cà vạt rồi đi khỏi tolet.
Đại sảnh của khách sạn được trang hoàng lộng lẫy, toàn bộ mọi đồ vật như chén đĩa đều được làm bằng những loại sứ cao cấp, những chiếc bình cổ cao hơn cả đầu người được đặc ở cạnh những bức tường có giá trị triệu đô. Tổng thể đại sảnh lấy màu vàng và trắng làm chủ đạo, những ánh đèn như pha lê mà tỏe ra những ánh sáng lung linh, Phụng Cơ quả thật phải cảm thán với cách bài trí xa hoa này.
Trịnh Vỹ Thần và Phụng Cơ bước vào đại sảnh, phục vụ liền biết điều đưa đến hai ly rượu đỏ rồi lui đi, cô thấy Trịnh Vỹ Thần đưa mắt nhìn xung quanh sau đó thoải mái nắm tay cô đi đến một chổ có người đàn ông đang đứng không xa, anh ta quả thật mang một vẻ bề ngoài điển trai cùng chiều cao đáng ngưỡng mộ, nếu đem so sánh thì Trịnh Vỹ Thần và người này có vẻ là một chín một mười.
Trịnh Vỹ Thần bước đến thoải mái vỗ vai của Quách Diệp Thiên Kỳ: “Lão Quách, thật không ngờ hôm nay cậu lại hạ mình đến sớm vậy.”
Quách Diệp Thiên Kỳ quay lại nhìn Trịnh Vỹ Thần, lúc này Phụng Cơ mới có thể nhận ra đây là Quách Diệp Thiên Kỳ chủ tịch của tập đoàn dầu khí quốc tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183200/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.