Chương trước
Chương sau
Thấy dáng vẻ thân mật hai người, sắc mặt Mộ Dung Yên Nhiên hơi biến đổi một chút, trong lòng có chút không vui.

“Ta không thể nào ghen tuông vì tên dâm tặc này được. Bât kể hắn có bao nhiêu nữ nhân đều không liên quan đến ta. Ta tìm hắn chỉ là vì giúp cha chữa bệnh mà thôi." Trong lòng Mộ Dung Yên Nhiên tự an ủi mình.

Nhưng mà, trong lòng cô vẫn không thể xoá đi loại cảm giác không thoải mái đó.

"Mộ Dung sư tỷ, ngươi đến tìm ta có chuyện gì không?" Tần Thiên hỏi, đồng thời, hắn tránh khỏi tay Trần Thiến.

"Bây giờ thì không." Mộ Dung Yên Nhiên nhìn chằm chằm Tần Thiên, sau khi nhìn hồi lâu mới nói một câu.

Nói xong, cô định đi.

Tần Thiên ngăn cản cô, hỏi: "Nhất định ngươi có chuyện, có phải chuyện của Mộ Dung gia chủ hay không?"

Lúc này, Mộ Dung Yên Nhiên lấy ra rất nhiều linh thảo dược liệu trong vòng trữ đồ của cô ra, tất cả đều là dược liệu cơ bản dùng để luyện đan.

"Những thứ này cho ngươi, cầm đi luyện đan." Mộ Dung Yên Nhiên nói.



Những dược liệu này là cô tốn rất nhiều đích thời gian mới gom lại được.

Đối với một người không am hiểu về luyện đan mà nói, muốn tìm được những dược liệu này không phải là một chuyện dễ dàng.

“Hoá ra mỹ nhân băng lãnh này cũng biết quan tâm người khác à.” Vì để phá vỡ bầu không khí ngột ngạt, Tần Thiên nói.

Không ngờ hắn nhạo báng kỹ thuật của cô không cao.

Mặt Mộ Dung Yên Nhiên ửng đỏ, nói: "Ta vì để chữa bệnh cho cha ta nên mới làm những chuyện này, không liên quan đến ngươi.”

Nói xong, cô nhanh chóng rời khỏi phòng Tần Thiên.

Một câu “mỹ nhân băng giá” kia của Tần Thiên khiến cho nội tâm Mộ Dung Yên Nhiên rạo rực.

"Tần sư đệ, đại mỹ nữ đó không phải là Mộ Dung Yên Nhiên một trong tam đại mỹ nhân của võ phủ đó chứ?” Trần Thiến hỏi.

Tần Thiên gật đầu một cái.

“Chặc chặc, ngươi đó, thật là có diễm phúc. Ta nghe nói, trong võ phủ, người thích cô ấy nhiều không xuể. Không ngờ rằng, quan hệ giữa cô ấy với ngươi lại tốt vậy, còn tặng dược liệu cho ngươi.” Trong lời của Trần Thiết vẫn có một chút ghen tuông.

Mặc dù vóc người nàng nóng bỏng, da thịt trắng noãn, gương mặt đẹp, nhưng mà so với Mộ Dung Yên Nhiên còn kém một bậc.

Nhưng mà Tần Thiên cũng không có suy nghĩ nhiều như vậy. Với hắn, Mộ Dung Yên Nhiên và Trần Thiến cũng chỉ là sư tỷ mà thôi, không có gì khác nhau.

Sau đó, hai người rời khỏi võ phủ, đi tới công hội luyện đan sư.



Công hội luyện đan sư toạ lạc giữa giữa Hoàng thành, người qua kẻ lại tấp nập, nối liền không dứt.

Người ra vào công hội đều mặc quần áo hoa lệ, nói năng bất phàm, nhìn một cái đều là nhân vật đình đám trong Hoàng thành.

Trần Thiến đưa Tần Thiên vào trong Công hội luyện đan sư, bên trong có người phụ trách tiếp đãi.

“Hai người chúng ta đều muốn tham gia Đại hội luyện đan sư.” Trần Thiến nói với một người đàn ông trung niên.

Người đàn ông này tên là Tôn Phú Quý, là người phụ trách những việc liên quan của Đại hội luyện đan sư.

“Đưa huy chương luyện đan của các ngươi ra đi.” Tôn Phú Quý không hề ngẩng đầu, nói.

Trong khoảng thời gian này có quá nhiều người tới ghi danh, muốn tham gia Đại hội luyện đan sư.

Chỉ có điều, có một vài người không phải luyện đan sư cũng đến tham gia náo nhiệt, bị Tôn Phú Quý trực tiếp đánh ra ngoài.

Hắn cũng không sợ có người gây chuyện trong Công hội bởi vì nơi này có võ vương cấp bậc cao thủ tự mình trấn giữ.

Trần Thiến lấy huy chương của mình ra, phía trên là hình vẽ một lò luyện đan, bên trong có một ngọn lửa bay.

Loại huy chương này là do Công hội luyện đan sư ban hành, đại diện cho thân phận nhất định, đi đến đâu cũng được người khác tôn kính.

Trên huy chương của nàng còn có một ngọn lửa, biểu thị nàng là luyện đan sư nhất phẩm.

“Ừm, ngươi là luyện đan sư nhất phẩm, vậy thì cũng chỉ có thể tham gia tranh giải đoạn vị thấp.” Tôn Phú Quý nói.

Đại hội luyện đan sư tổng cộng chia làm ba đoạn vị theo thứ tự là cao, trung, thấp.

Để tranh giải đoạn vị cao, người tham gia phải ít nhất là luyện đan sư tam phẩm.

Còn tranh giải đoạn vị trung ứng với luyện đan sư nhị phẩm và luyện đan sư nhất phẩm.

Cứ như vậy thì sẽ không xuất hiện tình trạng luyện đan sư cấp cao chèn ép luyện đan sư cấp thấp.

Sau đó, Trần Thiến lại khai báo họ tên và tuổi tác của mình.

Tham gia luyện đan sư thịnh hội còn hạn chế tuổi tác, quá ba mươi tuổi cũng không cho phép tham gia nữa.

Đại hội này là để tuyển chọn ra những người trẻ tuổi, có tiềm lực luyện đan, tiến hành đào tạo đặc biệt.

Những luyện đan sư lớn tuổi, đã có kinh nghiệm và ý tưởng, không dễ để thay đổi bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.