Tề Lâm phô trương thanh thế, đánh thẳng vào mặt Tần Thiên. 
Xung quanh không ít người cũng cho rằng Tần Thiên bị thua thiệt. 
Nhưng mà, một khắc sau, Tề Lâm liền phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị làm thịt thanh. 
Chỉ thấy Tần Thiên tùy ý xòe bàn tay ra, bấu chặt vào cánh tay Tề Lâm. 
Hắn nhẹ nhàng nắm chặt, sức lực vạn cân bùng nổ. Cánh tay của Tề Lâm cũng không phải là sắt thép, căn bản không chịu nổi. 
Cú nắm này suýt chút nữa thì bẻ gãy cánh tay của Tề Lâm. 
"Ngươi dám đánh Tề sư huynh, ta phải dạy dỗ ngươi thật tốt!" Hồ Hương Lăng cũng vọt tới, định công kích Tần Thiên. 
"Cút!" Ánh mắt Tần Thiên không cảm xúc, ống tay áo vung lên, một luồng linh khí mạnh mẽ trào ra. 
Ngay lập tức, Hồ Hương Lăng nhất thời té bay ra ngoài. 
Hai người bọn họ căn bản không thể phản công trước mặt Tần Thiên. 
Sau khi dạy dỗ bọn họ xong, Tần Thiên mới đưa Tiểu Kim rời đi. 
Hồ Hương Lăng cảm thấy bị sỉ nhục, nước mắt cô ta lã chã nói: "Tề sư huynh, ta cũng bị người ta khi dễ, chẳng lẽ cứ bỏ qua như vậy sao?" 
Lúc này, Tề Lâm cũng tương đối bực bội, hắn nắm chặt bàn tay thành quyền, tức giận nói: "Anh rể ta là Phó hội trưởng của công hội luyện đan sư, có quyền thế rất lớn. Chỉ phải tên tiểu tử này dám rời khỏi võ phủ một bước, ta sẽ khiến cho hắn đi nổi.” 
Chính là vì có chỗ dựa vững như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717551/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.