Lăng Trung Ngọc cười nói :
- Ta đã nói sao là làm y như vậy. Chỉ cần các ngươi hết dạ trung thành lúc ta về Trung Nguyên sẽ đưa các ngươi đi theo.
Chàng cùng Giang Mỹ Linh lên thuyền kiểm tra cẩn thận lại một lượt, thấy các chỗ thủng đều đã vá kín.
Giang Mỹ Linh nói :
- Kể ra bọn họ cũng tốn nhiều tâm lực đấy.
Lăng Trung Ngọc cười nói :
- Tâm lý của họ cũng giống như cô. Họ đều mong sớm đến ngày rời khỏi nơi đây, nên bảo họ sửa sang thuyền bè, dĩ nhiên họ vui lòng làm cho đến nơi.
Chàng kiểm tra xong, rời thuyền lên bảo bọn Tứ ma :
- Công tác chữa thuyền các ngươi làm cẩn thận lắm. Nhưng còn mấy thứ công tác nữa, các ngươi hoàn thành được hết là chúng ta xuống thuyền đi ngay.
Bốn tên ma đầu nghe nói vậy biết là phải một thời gian khá lâu nữa mới trở về Trung Nguyên được, đều thất vọng vô cùng. Tên nào cũng lộ vẻ oán hận ra khóe mắt mà không dám phản kháng.
Lăng Trung Ngọc nói :
- Bữa nay khí trời rất đẹp, các ngươi có thể đi hái tập thạch niên được đấy.
Tập Thạch Miên là một thứ rêu mộc trên bãi khoáng vật, mình nhỏ mà dài, hình cong queo màu quá chám to, nó bóng nhoáng nên tập thạch miên chịu được sức nóng của lửa, có thể đan làm thứ vải tuồn dùng để thay cho bức tường phòng hỏa.
Kim Xà tôn giả ở trên đảo mấy chục năm dần dần phát giác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-than-cong/2316220/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.