Mạc Tiểu Bắc cứ như vậy ù ù cạc cạc ở chung dưới một mái nhà với Thiên Vũ Vũ Thần.
Cha mẹ hai nhà vui vui mừng mừng đi ăn một bữa cơm, sau đó đại công cáo thành bắt đầu bàn bạc về chuyện hôn lễ sau này. Hai bà mẹ hồ hởi nói chuyện, hai ông bố thì hồi tưởng lại hồi ức chói chang rực rỡ trước kia, đều là mặt mày hớn hở.
Trước mặt người khác, Thiên Vũ Vũ Thần che chở đủ bề cho Mạc Tiểu Bắc, một bộ dáng người chồng tốt, mẹ Mạc thấy vậy rất vui mừng. Mạc Tiểu Bắc cũng nhu thuận đẹp ngọt ngào, mẹ của Thiên Vũ Vũ Thần đương nhiên yêu thích không thôi.
Toàn bộ, tựa hộ chỉ là vấn đề thời gian, chờ Mạc Tiểu Bắc trưởng thành, sẽ thuận nước đẩy thuyền gả cho Thiên Vũ Vũ Thần.
Thiên Vũ Vũ Thần mua một phòng nhỏ ở gần trường học của Mạc Tiểu Bắc, hai người gióng trống khua chiêng mang đồ dùng riêng tư của mình qua, kỳ thật, di chuyển qua cũng chỉ có một mình Mạc Tiểu Bắc. Thiên Vũ Vũ Thần ở đâu cũng có chỗ ở, nói là di chuyển, cũng bất qua làm bộ mà thôi. Mạc Tiểu Bắc thì khác, không thể ở trong nhà, tự nhiên xem căn nhà kia trở thành nơi cư trú tạm thời.
Đêm đó dời qua, Thiên Vũ Vũ Thần đi máy bay ra nước ngoài, vừa đi liền là một tuần. Trong phòng to lớn chỉ còn một mình cô, mắt to ngây ngốc trừng một hồi, sau đó liền ngồi cả đêm như vậy.
Cô có tật xấu quen giường, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-huyet-tinh-ai/3546738/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.