“Nếu trẫm nhớ không lầm,lúc trước ngươi nói con ve bằng cỏ kia do cung nữ trong cung ngươi đan, trẫmrất ngạc nhiên, nữ nhân được ngươi xưng là Xấu nương trong Khoá Thu cung, khinào thì biến thành cung nữ trong cung của ngươi?”
Hoàng Phủ Tuyệt cũng không phải cố ý làm khó dễ nhi tử. Mà mỗi lần thấy hắn,thái độ của nhi tử lại tựa như chuột thấy mèo, nhưng hắn thật sự rất tò mò, nhitử cùng phi tử mà hắn ngay cả mặt mũi cũng chưa từng thấy qua trong Khoá Thucung kia, sao lại có thể gặp gỡ?
Nhưng mà vấn đề này đối Hoàng Phủ Ngọc mà nói là đại bí mật ở sâu trong nội tâmkhông muốn tiết lộ với người khác nhất ——
Không nhớ rõ nữa, đó là chuyện xảy ra lâu lắm, mỗi khi cậu làm sai chuyện bịphụ hoàng trách phạt đều không cam lòng chạy đến bên cạnh ao nhỏ phía sau núitrong ngự hoa viên vụng trộm khóc.
Cậu làm chuyện gì sai, ở trong mắt phụ hoàng đều coi như trời đất không dungnhưng cậu căn bản không cho rằng mình có chỗ sai. Cậu không rõ vì sao mỗi lầnphụ hoàng đều chuyện bé xé to, dùng đủ lý do để nghiêm trị cậu.
Trong một lần, cậu đứng bên cạnh tảng đá khóc thì xấu nương xuất hiện, đi tớiôn nhu nói chuyện an ủi với cậu.
Kỳ thật xấu nương cũng không xấu nhưng so với nhóm nữ nhân trong cung cả ngàyvây quanh bên cạnh phụ hoàng, thì dung mạo của nàng thật sự bình thường.
Khi đó, cậu còn không biết xấu nương cũng là một trong những phi tử của phụhoàng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-hon/2361386/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.